Author: 餅乾兒
Translator: QT
Source qted: Hermione12
Editor: wind JJ
Title: 【老师有问题】 (Giáo sư có vấn đề) Link
Paring: Yunjae
Genre: HE
Rating: PG-13
Bản edit không có sự cho phép của author, vui lòng không mang ra ngoài, xin cảm ơn
Giáo sư có vấn đề
Vol 1 – Ngày 30 tháng 11
Đi thẳng, cua góc, cẩn thận né góc bồn hoa lớn, bước tới trước 8 bước, vừa vặn đặt chân đến cửa văn phòng của chủ tịch. Không biết hôm nay tâm tình bố già như thế nào nữa, vui vẻ thì không nói, chứ nếu không thì kẻ xấu số là mình đây lãnh đủ cho coi.
Mấy tháng nay, nhân vật trọng yếu của các phe phái trong công ty cứ lần lượt bị sa thải, khiến cho ai ai cũng không không yên, làm cậu phải tự hỏi bản thân mình quay về Seoul có phải là sai lầm hay không? Liếc mắt nhìn hình ảnh phản chiếu của mình tấm kính cửa sổ lớn ở bên cạnh, áo sơ mi màu lam nhạt, cà vạt sẫm mầu Dior, chỉn chu y hệt như tất cả các nhân viên văn phòng khác. Cậu quyết định không nghĩ ngợi lung tung nữa, hắng giọng, xiết chặt hơn tập tư liệu đang cầm, đưa tay gõ cửa phòng.
“Chủ tịch, đây là bản ghi chép trong hội nghị ngày hôm nay”
“Để ở đó được rồi, Jaejoong ah, hôm nay cho con gặp một người!”
A, hôm nay bố già có vẻ vui lắm đây, ở công ty mà cũng gọi “Jaejoong, Jaejoong”, ai là người bình thường ra lệnh nghiêm cấm thân thiết nhỉ?. Rõ rang là hai cha con mà lại cứng nhắc bắt buộc phải gọi theo chức danh, chủ tịch Kim, trưởng phòng Kim, thật là giả tạo mà.
“Ai?”
“Cố vấn mới của công ty chúng ta, mới ở Mĩ về hôm qua”
Mĩ?
Đột nhiên có loại cảm giác không thoải mái chợt dâng lên trong lòng, Jaejoong đưa mắt nhìn người thanh niên nãy giờ vẫn đứng bên cửa sổ quay lưng về phía mình, mái tóc đen cắt gọn gàng cùng dáng người cao gầy có vẻ rất thảnh thơi
Tất cả đều làm cho cậu rung mình
“Đã lâu không gặp, trưởng phòng Kim” Đối phương quay đầu lại nhìn cậu mỉm cười
Giống như ánh mắt lạnh băng của loài rắn bủa vây con mồi, kẻ mà lẽ ra không nên xuất hiện ở đây lại đang chăm chú nhìn cậu, còn bố già đứng cạnh thì cười như gian thương, vô cùng giảo hoạt, làm cậu dù rất thắc mắc sao cha mình lại có thái độ đắc ý đó, nhưng cũng không còn sức lực mà truy vấn, tất cả những gì cậu muốn lúc này là kêu cứu, bất kì ai cũng được, mau chóng đến cứu cậu ra khỏi đây.
“Jaejoong, bất ngờ không, được gặp lại giáo sư dạy con hồi ở bên đó. Con phụ trách đưa giáo sư Jung đi thăm quan công ty nhé”
Điên rồi sao? Có điên cậu mới chịu đưa cái kẻ mang danh giáo sư Jung đó đi loanh quanh, ngay lập tức trong đầu nghĩ ra 108 biện pháp từ chối, nhưng Jung Yunho đã nhanh nhẹn khoác tay lên vai cậu kéo ra ngoài, điệu bộ cười đến vô cùng thân thiết “Vậy làm phiền cậu rồi, nghiên cứu sinh Jaejoong”
Cánh cửa vừa khép lại, đối phương ngay lập tức đanh mặt “Để xem lần này em dám chạy đi đâu”
“Giáo sư Jung, vừa phải thôi” Cậu nghiến răng biểu thị sự bất mãn, đặc biệt nhấn mạnh hai chữ giáo sư
Không thèm để ý đến lời cậu nói, đối phương tiếp tục tự tung tự tác “Thật hối hận ngày đó không canh em cho kĩ, để em chạy mất”
“Làm ơn đi, người hối hận là tôi mới phải, tôi thực hối hận sao ngày đó ma xui quỷ khiến thế nào mà lại vào trúng khoa anh dạy”
“Đấy là duyên phận”
“Duyên cái đầu anh”
Tóm lại là, chúng ta nên quay lại câu chuyện của 5 tháng trước, ở một khóa học làm thay đổi vận mệnh con người
Vol 2 – Ngày 8 tháng 7
Jaejoong ngồi trong phòng học, cảm thấy cả người thập phần không thoải mái. Trên bục giảng, vị giáo sư trẻ tuổi ánh mắt lạnh băng nhìn cậu chằm chằm từ lúc bước vào đến giờ vẫn không sao dứt ra được.
Cậu ngẩng đầu lên, người đó nhìn cậu
Cậu cúi đầu xuống, người đó vẫn nhìn cậu
“Lớp chúng ta có người mới sao?” Sau khi bài học kết thúc, giáo sư ngồi trên bục nhàn nhã uống cà phê, lên tiếng hỏi mọi người trong phòng
“Lịch học Business commucation của em là thứ hai, nhưng vì buổi đó em có việc nên mới chuyển qua lớp này” Ở Mĩ chuyện như thế vốn chẳng ai để ý, không hiểu sao giáo sư lại đặc biệt chú ý tới mình như thế
“Cậu tên là gì?”
“Hero”
“Tên rất hay, rất hợp với khuôn mặt của cậu”
Tên chết tiệt, rõ rang là đang nói mát mà.
“I am U-know”
“Cái gì?”
Cậu biết tôi, ai thèm biết hắn cơ chứ?
Cả lớp vừa nghe câu hỏi của cậu đều cười ầm ĩ, đến vị giáo sư trên kia cũng buông chén cà phê trên tay, vừa cười vừa nói “Tên tôi là U-know”
Người kì cục, tên cũng kì cục, về sau nhất định là không bỏ tiết vào thứ Hai, mà có bỏ thì cũng nhất định không đến học bù ông thầy cậu-biết-tôi này.
Có điều, không phải lúc nào mọi chuyện cũng đúng ý mình hết
Ba ngày sau, cậu chính thức trở thành trợ lý của tên chết tiệt đó
Dịch từ tiếng Trung coi bộ không phải là sở trường của dịch giả đúng không? Vì thế có một vài chỗ dịch giả chỉnh lại chút cho chính xác hơn nè:
ReplyDelete"làm cậu phải tự hỏi bản thân mình chọn lựa về nơi này làm có phải là sai lầm hay không?"
Phải là : "Quay về Seoul là sai lầm sao?"
"áo sơ mi màu lam nhạt tiệp màu với ca-vat, hoàn toàn giống với những nhân viên văn phòng bình thường khác"
Chính xác phải là: "Áo sơ mi màu lam nhạt, cà vạt sẫm mầu Dior, chỉn chu y hệt như tất cả các nhân viên văn phòng khác".
"nuốt nước miếng"
phải là "hắng giọng" mới đúng.
"bình thường thì cấm mình được tỏ ra thân mật"...
phải là "ai là người bình thường ra lệnh nghiêm cấm thân thiết nhỉ?"....
Đại khái thế. Cảm ơn dịch giả đã để link bản gốc tiếng Trung. Dịch QT mà sáng sủa dễ hiểu và sát nghĩa như thế này thực sự chắc bạn dịch giả phải mất rất nhiều công sức. Mình rất khâm phục.
(Người hứa thường xuyên comment cho dịch giả...nhưng bẵng đi một thời gian bận rộn giờ mới quay trở lại)
Là mình nữa nè... hì hì ... mình thích đọc fic và thích com, nhưng mình luôn com theo cảm tính của mình ... nên đôi khi ko có tính xây dựng gì mấy ( chỉ chỉ phía trên) .. vì thế WindJJ có thể del com của mình nếu bạn ko thích nhá... mình nghĩ sao thì viết vậy thôi .... bạn ko giận nhé ...
ReplyDelete[còn bố già đứng cạnh thì cười như gian thương, vô cùng giảo hoạt]
câu này ... mình thích .... mình tưởng tượng lúc đó mặt bố Kim chắc khủng lắm , còn KJJ thì như cái bánh bị ướt nước vậy ... chắc dể thương dữ lắm .
Thanks bạn (^_^)