for my only yuyu,
u know I love you, soul
get well soon
Chapter 19
Chủ nhật
Seoul Times giật hàng tít lớn ngay trang đầu tiên “Jung Yunho bắt gặp bạn trai của mình, Kim Jaejoong, hẹn hò cùng chàng trai khác” (có vẻ như nhà họ Kang vẫn còn ấm ức với Yunho nhiều lắm). Đoạn clip Yunho thẳng tay đấm Hyunjoong ngập tràn trên internet. Các mạng xã hội và forum bàn tán xôn xao, mỗi người phản ứng theo một cách khác nhau. Mối quan hệ giữa họ đã trở thành đề tài nóng hổi khắp nơi
Sẽ chẳng có gì to tát, nếu Jung Yunho không phải là phó tổng giám đốc của Jung Corporation, đồng thời cũng là chàng độc thân vàng trong suốt ba năm qua. Thêm vào đó, Kim Jaejoong lại là một trong những tiểu thuyết gia nổi tiếng nhất của Hàn Quốc, còn tên tuổi Kim Hyunjoong trong giới nghệ thuật cũng không kém cạnh hai người còn lại. Và nhất là sự việc lại diễn ra ở một trong những nhà hàng sang trọng bậc nhất Seoul, nơi mà bất kì vị khách nào cũng có sẵn bên mình những chiếc điện thoại chụp hình quay phim tối tân nhất, không bỏ sót môt giây nào của vụ đánh nhau, thử hỏi tại sao mà scandal này không được người người nhà nhà biết đến cơ chứ
Jung Jin Ho đặt tờ báo xuống bàn ăn. Như thường lệ, cả nhà họ Jung đang ăn sáng cùng nhau “Con có cần đấm vỡ mũi Kim Hyunjoong như thế không?”
“Hắn ta dựa sát vào người Jaejoong, con không thích thế”
Ji Hoon quay sang nhìn em mình “Hyung nghĩ em nên xin lỗi cậu ấy” Sau khi Yunho kéo Jaejoong ra ngoài, Ji Hoon đành ở lại giải quyết hậu quả. Donghae phải tìm một căn phòng kín đáo cho họ để tránh ánh mắt tò mò xoi mói của mọi người. Mũi Hyunjoong vẫn không ngừng chảy máu, nên Ji Hoon đã đề nghị đưa anh đến bác sĩ và thanh toán mọi phí tổn, nhưng Hyunjoong lịch sự từ chối cả hai.
“Em không muốn”
Youn Ha thở dài “Cậu ấy không làm gì sai cả Yunho. Hyunjoong không đáng bị con hành hung như thế”
“Hắn lợi dụng tán tỉnh Jaejoong” Cái làm Yunho bực mình nhất là Jaejoong không nhận ra điều đó, cậu còn khẳng định hắn là bạn của mình. Chả hiểu Jaejoong nhìn thấy gì ở tên chết tiệt đó? Sao cậu ấy lại thích đi cùng hắn thế cơ chứ?
“Jaejoong không phải bạn trai thực sự của con, Yunho, vậy nên Kim Hyunjoong hoàn toàn có quyền theo đuổi thằng bé nếu nó muốn”
Yunho trợn mắt nhìn cha mình “Ba biết àh?”
“Dĩ nhiên” Jin Ho lẩm bẩm “Con là người dễ đoán mà. Ngay từ đầu ta đã chẳng tin con ngoan ngoãn làm theo yêu cầu mà không tìm cách phá hư mọi chuyện”
“Ba luôn cho người để mắt đến em” Ji Hoon nói “Sau mỗi buổi gặp mặt của công ty mai mối tổ chức ba đều gọi điện cho Shim Changmin”
“Nhưng mẹ đã nói ông ấy ngừng mọi thứ lại sau khi chúng ta chính thức gặp mặt Jaejoong rồi, chỉ có những cuộc điện thoại với Changmin-shii là vẫn tiếp tục thôi”
“Đấy là cách duy nhất để tôi biết Yunho có bước tiến thực sự nào với Jaejoong không, ah, còn cả Yoochun với Junsu nữa”
“Vậy tất cả mọi người đều biết lâu rồi àh?” Yunho lắc đầu không tin nổi (Jaejoong nói đúng, ý tưởng về mối quan hệ giả vờ này thực sự cũ quá rồi, chẳng thuyết phục nổi ai nữa) “Sao không ai nói gì hết?”
“Vì chúng ta gặp Jaejoong” Jin Ho trả lời đơn giản “Và rõ ràng ai cũng nhận ra là, nếu có cơ hội, con sẽ học được cách yêu thằng bé”
“Hai đứa rất hợp nhau” Youn Ha mơ màng nói “Con phải nhìn thấy hai đứa lúc ở bên nhau như thế nào cơ”
“Có chuyện này hyung tò mò chết được, sau khi em kéo Jaejoong ra ngoài tối qua rồi sao nữa?”
Chẳng còn gì để Yunho phải dấu diếm hay nói dối cả, nên anh ngoan ngoãn thú nhận “Em nói em yêu cậu ấy”
+++
Thứ ba
Đây hoàn toàn không phải là trốn chạy, Jaejoong tự nói với bản thân mình như thế khi lái xe về Chungnam. Cậu chỉ nhớ nhà thôi, chỉ đơn giản vì thế thôi
(Chẳng có gì liên quan tới vụ scandal mà Jaejoong bị coi là không chung thủy, cũng chẳng phải vì lời nhận xét của Hyunjoong là anh ghen với Yunho cùng cái sự thật là phần lớn do lỗi của Jaejoong mà giờ anh phải mang một cái mũi gãy. Vậy thì dĩ nhiên nó cũng không dính dáng gì đến lời tỏ tình và nụ hôn của Yunho, điều mà cậu dù có cố đến mấy cũng không xua được nó ra khỏi đầu)
Jaejoong nắm chặt tay lái, nhấn ga tăng tốc độ. Cậu muốn về nhà
(Sáng nay Jaejoong rời khỏi Seoul mà không nói với ai câu nào. Hai ngày vừa qua thật kinh khủng. Cậu không ngủ, không ăn, không viết lách. Điện thoại thì reo không ngừng kể từ lúc tin tức về vụ scandal bị lan truyền, phóng viên liên tục xuất hiện quanh căn hộ nơi cậu sống, xoi mói chờ đợi phản ứng từ người trong cuộc. Kể từ tối hôm thứ bảy, cậu không hề nói chuyện với ai. Heechul và Kibum đã cố liên lạc nhưng cậu không bắt máy. Hyunjoong cũng thế, anh nhắn cho cậu rất nhiều tin, xin lỗi vì sự hiểu lầm anh đã gây ra. Anh thực sự không nghĩ Jaejoong đang quen Yunho – Hyunjoong tưởng Yunho chỉ là một trong số bạn bè của cậu mà thôi. Jaejoong cũng không hề đính chính lại, cậu chưa sẵn sàng để nói chuyện với anh. Và trong số tất cả mọi người, duy nhất Yunho không có bất kì một động tĩnh nào)
Jaejoong mở máy nghe nhạc lên cỡ lớn nhất, hòng xua đi những suy nghĩ trong đầu
Someday, when I’m awfully low…
Cậu tắt nó đi ngay lập tức (T/N: đây là bản nhạc Jaejoong đã nhảy cùng Yunho ở Jeju trong buổi tối gặp lại Ara)
(Jaejoong cố không nghĩ về nó, cuộc sống của cậu vốn rất đơn giản. Gia đình, bạn bè, công việc, cậu chỉ cần có thế. Sao phải khiến cho mọi thứ trở nên rắc rối hơn?)
“Anh yêu em, Jaejoong” Câu nói của Yunho vang vọng trong đầu cậu “Anh không muốn giả vờ nữa, anh thực sự yêu em”
Làm sao cậu có thể không nghĩ về nó, khi cả trái tim và khối óc cậu không ngừng lặp lại sự kiện ngày hôm ấy?
+++
Thứ năm
“Em không nói chuyện với cậu ấy hyung, em còn không gặp Jaejoong từ tối thứ bảy”
“Thằng nhóc không trả lời điện thoại của hyung” Giọng cau có của Heechul vang lên trong điện thoại “Kibum ghé qua nhà nó cũng không thấy ai”
“Hyung thử hỏi Hyori noona chưa?”
“Cô ta không thèm liếc mắt đến tụi này nữa” Heechul làu bàu “Chắc vì Storybook không làm gì để thanh minh cho Jaejoong với báo chí”
Yunho nhăn mặt, anh cũng không làm gì hết. Không phải vì anh không muốn, mà vì Yunho đã học được cách tốt nhất để đương đầu với giới truyền thông là không nói gì cả. Mọi chuyện rồi cũng sẽ dần bị lãng quên (Mặc dù Ji Hoon đã phải dùng đến vũ lực để túm áo thằng em mình lại khi cả hai vô tình nghe được mấy nhân viên công ty nói xấu Jaejoong. Sau đó Yunho còn đòi đuổi việc hết cả đám, nhưng Ji Hoon nói anh không thể, họ chẳng có lý do gì cả. Vả lại nếu thế chỉ khiến tập đoàn bị chú ý, thậm chí những nhân viên đó có thể kiện ngược lại họ, cuối cùng không chỉ công ty bị mang tiếng xấu mà còn liên lụy đến cả Jaejoong nữa)
“Jaejoong biết nó sắp hết hạn rồi mà, không còn nhiều thời gian cho cuốn tiểu thuyết nữa” Heechul càm ràm “Hyung không tin thằng nhóc là người vô trách nhiệm thế”
“Chắc cậu ấy có nhiều thứ cần suy nghĩ” Yunho đã bỏ Jaejoong lại bãi đậu xe sau lời tỏ tình của mình, vì anh muốn cho Jaejoong thời gian để suy nghĩ về tình cảm của anh. Đó cũng là lý do để anh tự ngăn khao khát muốn gặp cậu trong suốt mấy ngày qua lại, Jaejoong cần yên tĩnh. (Nói thật lòng, Yunho không lấy làm ngạc nhiên khi không ai liên lạc được với cậu. Khi Jaejoong không đến nhà họ để học nấu ăn với bà Jung, anh đã biết cậu cố ý tránh mặt mình. Hy vọng nó cũng có nghĩa là Jaejoong có để ý tới anh)
“Cậu đã làm gì thế” Heechul ra giọng ông chủ hỏi Yunho “Chúng ta đều biết là Jaejoong đang chạy trốn, có phải cuối cùng cậu cũng thổ lộ tình yêu trào dâng của cậu với nó không?”
Sự im lặng ở đầu ở đầu dây bên kia đã chứng tỏ suy nghĩ của Heechul là đúng “Erm, Kibum sẽ không vui khi biết chuyện này đâu, nó thích Hyunjoong hơn”
Làu bàu làu bàu “Kibum có phải người quyết định cho Jaejoong đâu" (Mặc dù anh đã định sẽ cố gắng chiếm được cảm tình của bạn thân nhất của cậu, nhưng…)
“Chết tiệt, Yunho, sao cậu không kiên nhẫn chờ, chẳng hạn như đến lúc Jaejoong viết xong cuốn tiểu thuyết chẳng hạn?”
“Tự nhiên nó đến chứ, em biết sao được” Lời tỏ tình quả thực là do buột miệng nói ra (Yunho phải thừa nhận vì ghen tuông và giận dữ) nhưng không vì thế mà nó không chứa đựng tất cả sự chân thành của anh
“Vậy giờ cậu định làm gì?”
“Chẳng làm gì cả” Yunho thở dài “Mọi chuyện đều phụ thuộc vào Jaejoong”
+++
Thứ bảy
Jaejoong cúi đầu “Xin hãy quay trở lại” Giờ đang là giờ ăn trưa, nhà hàng của gia đình nhà họ Kim chật cứng khách. Kể từ cách đây năm ngày khi cậu quay trở về, Jaejoong đã luôn có mặt ở đây để phụ giúp mọi người
Người phụ nữ lớn tuổi nắm tay cậu “ta không tin những gì ti vi nói về con đâu, con là một chàng trai rất đứng đắn”
Jaejoong mỉm cười “Cảm ơn dì” (Vụ ồn ào ngu xuẩn đó thậm chí lan cả đến Chungnam. Rất may là ở đây nhà họ Kim luôn được mọi người tôn trọng, ai cũng biết họ đã dạy dỗ chín đứa con của mình cẩn thận đến mức nào)
Jaejoong cặm cụi lau dọn bàn mà người phụ nữ vừa ngồi, So Eun thấy vậy cũng đi ra giúp em mình “Em nên nghỉ một lát đi Jae, làm suốt từ sáng rồi còn gì” Cả Seung Ho và Rina đều đang nấu đồ ăn trong bếp. Vì Yoona đang bận làm dự án, nên bên cạnh 3 nhân viên bán thời gian mà họ thuê, So Eun và Jaejoong là hai người phục vụ khách chính của nhà hàng
“Không sao đâu noona, em ổn mà” Làm việc là cách duy nhất giúp cậu khỏi nghĩ ngợi linh tinh
“Ba mẹ lo cho em đấy. Em có ngủ được không, quầng thâm ở mắt em bắt đầu sưng rõ rồi kìa”
“Em thức đêm để viết” Jaejoong nói dối (Cậu quả thực gặp rắc rối với giấc ngủ của mình, cứ nhắm mắt lại là khuôn mặt Yunho lại xuất hiện) Suốt từ hôm thứ bảy cậu không viết được thêm chữ nào (Mỗi khi đặt bút xuống, Jaejoong lại nhớ đến lời tỏ tình của Yunho, và trong vô thức đưa tay chạm lên môi mình. Nó còn tệ hơn cả hồi bị nghẽn mạch sáng tác)
So Eun cắn môi “Mọi người không hối thúc em đâu Jaejoong, nhưng nếu em muốn nói chuyện thì…”
“Em không sao, noona. Em chỉ nhớ nhà thôi, thật đấy” (Chẳng người nào tin lý do cậu đưa ra, nhưng kể từ lúc Jaejoong đặt chân về nhà, không ai nói gì cả, và điều đó là cậu thấy mừng)
“Chị nghĩ ba đã thấy hối hận vì cho phép Yunho khi vụ scandal ngu xuẩn đó xuất hiện” So Eun lẩm bẩm “Nhưng mẹ nói ghen tuông làm con người ta mù quáng”
Đột nhiên cánh cửa nhà hàng bị mở ra, cái chuông treo phía trên rung lên báo hiệu có khách vừa bước vào “Để em” Jaejoong nói xong liền cầm menu trên quầy thanh toán đi ra. Cậu cần một lý do để lảng tránh khỏi câu chuyện với chị của mình
Nhưng ngay khi nhìn thấy người đó là ai, nụ cười trên môi Jaejoong nhạt dần “Siwon”
“Jaejoong” Siwon mỉm cười, khoe ra hai lúm đồng tiền “Mình nghe nói cậu đang ở Chungnam, chúng ta nói chuyện được không?”
+++
Thứ hai
Yoochun và Junsu cố gắng phân tán Yunho khỏi nỗi nhớ Jaejoong bằng cách lôi anh đến hộp đêm. Nó hoàn toàn không có tác dụng gì cả
Yunho ngồi nhìn Yoochun và Junsu trên sàn nhảy, đầu Junsu dựa lên vai người yêu, trong khi tay anh vòng qua eo cậu. Hai cơ thể đung đưa chầm chậm, không để ý gì tới những người xung quanh
Trong khi DJ đang chơi một giai điệu nhanh và cuồng nhiệt
Yunho nhớ lại lần anh nhảy với Jaejoong ở Jeju. Trái tim anh lại nhói đau. Yunho không phải kẻ ngu ngốc – anh biết khả năng sẽ bị Jaejoong từ chối, và đã chuẩn bị sẵn sàng cho chuyện đó
(Nếu kết thúc như thế, Yunho biết mình sẽ không thể nào chịu đựng nổi. Nhưng bất kì giá nào anh vẫn muốn ở bên cạnh cậu như một người bạn. Cho dù chứng kiến Jaejoong hẹn hò cùng ai đó có làm trái tim anh tan nát, chỉ cần cậu ấy hạnh phúc là được rồi)
Anh cũng đã nhận được giấy mời tới buổi vũ hội hóa trang, Yunho tự hỏi chủ nhật tới Jaejoong có xuất hiện hay không?
Yunho hi vọng Jaejoong sẽ đến
+++
Thứ tư
Jaejoong đã ở Chungnam được một tuần. Cho dù Seoul là nơi cậu sống, nhưng Chungnam là nơi cậu đã lớn lên và có biết bao nhiêu kỉ niệm đẹp
Cậu đang chuẩn bị về nhà sau khi ghé qua siêu thị. Vì hai nơi không xa nhau nên Jaejoong quyết định đi bộ
Chợt tiếng còi xe hơi vang lên nhằm thu hút sự chú ý của Jaejoong. Sau đó một chiến Lexus đỏ đỗ ngay bên cạnh. Cánh cửa kính được hạ xuống, Siwon vui vẻ thò đầu ra hỏi “Đi nhờ xe không Jaejoong?”
Hôm thứ năm trước khi Siwon ghé qua nhà hàng, Kim Seung Ho đã không bỏ độc vào thức ăn của anh dù ông thực sự muốn thế, ông chỉ vô tình làm cho nó cay thật cay thôi. Anh đã ngoan ngoãn ăn hết mọi thứ mà không hề phàn nàn, mặc dù khả năng ăn cay cực tệ. Vừa ăn họ vừa bắt đầu nói chuyện. Sau đó Jaejoong đã kể cho Siwon mọi thứ xảy ra với bản thân kể từ lúc cậu rời Chungnam và ngược lại
Giống như thời thơ ấu quay trở lại (Hoặc có lẽ vì khi gặp lại Siwon, cậu không cảm thấy đau lòng như đã nghĩ)
Jaejoong hỏi “Cậu có chắc không?”
Anh nhanh nhẹn mở cửa xe thay cho câu trả lời “Cảm ơn”
“Có gì đâu, cậu là bạn mà” Siwon khởi động máy xe “Mình chưa bao giờ thực sự xin lỗi cậu về những gì mình đã làm” Đó là mục đích của Siwon khi đến nhà hàng của gia đình cậu, nhưng hôm đó có vẻ không phải là thời điểm thích hợp, khi có đến ba người nhà cậu chằm chằm dõi theo anh
“Mình tưởng cậu đã làm rồi chứ, hôm chúng ta gặp nhau sau trận Nhật-Hàn ấy” Jaejoong cười khúc khích “Không tin được là mình đã cố gắng tránh mặt cậu đến thế nào” (Có lạ không khi cảm giác không muốn gặp lại Siwon của Jaejoong đã hoàn toàn biến mất)
“Không trách cậu được. Chuyện mình đã làm là không thể tha thứ mà. Cậu là bạn thân nhất của mình, mình không có quyền làm cậu tổn thương như thế. Hồi đó mình thật ngu ngốc và thiếu chính chắn khi quá để ý đến những người xung quanh”
“Mọi thứ đều là quá khứ rồi Siwon, mình đã tha thứ cho cậu rồi” (Jaejoong nghĩ cậu đã chấp nhận ngay từ lần xin lỗi đầu tiên của Siwon, nói chuyện với Yunho về Siwon cũng đã giúp cậu rất nhiều)
“Nhưng mình làm cậu đau” Anh ngừng lại một chút rồi nói tiếp “Là lỗi của mình mà giờ cậu vẫn chưa quen ai”
Jaejoong nhìn Siwon chằm chằm “Cậu đang nói gì vậy?”
Siwon dừng xe lại khi cả hai đã gần tới nhà Jaejoong “Mình biết cậu thích mình từ trước hôm sinh nhật mười sáu tuổi”
“Có vẻ như mình không giỏi che dấu như mình nghĩ nhỉ?”
“Lúc đó mình thấy lúng túng vì cảm giác của mình dành cho cậu” Siwon nói tiếp “Cậu là bạn thân nhất của mình, giống như người em trai ruột mà mình không có vậy, mình không muốn phá vỡ những thứ đó”
“Nhưng rồi cậu vẫn làm” Jaejoong nói khẽ “Lúc cậu xé nát câu chuyện của mình, cậu cũng đồng thời làm tan vỡ trái tim mình (Cậu không bao giờ nghĩ có ngày cả hai lại bình thản ngồi nói với nhau những chuyện thế này)
“Mình biết” Siwon gục đầu lên vô lăng “Đấy là lý do tại sao mình đang cố gắng sửa chữa lỗi lầm”
“Siwon-”
“Jaejoong” Siwon nắm lấy tay cậu “Đừng vì mình mà lảng tránh tình yêu”
“Cậu tự tin quá đấy”
“Mình đã cho người tìm hiểu về cậu, Jaejoong. Mình chưa bao giờ nghe thấy cậu quan tâm hay hẹn hò với ai hết” Siwon từng thuê một thám tử tư điều tra về cuộc sống của Jaejoong, đó là cách duy nhất để anh biết về cậu bạn thân nhất của mình (cho đến tận bây giờ, với anh, vị trí của Jaejoong vẫn không hề thay đổi)
Jaejoong nhăn nhó “Cậu sống ở thời kì đồ đá hay sao mà không biết dạo này báo chí đang viết gì về mình hả?”
“Bất kì ai từng quen cậu đều biết đấy không phải là sự thật. Cái mình muốn nói là sao cậu lại ở đây và không làm rõ mọi chuyện với Jung Yunho”
Jaejoong há miệng ra định nói (Siwon không biết rõ mọi chuyện, bạn cậu sẽ không nói thế nếu biết sự thật là thế nào) nhưng Siwon đã giơ tay ngăn lại “Để mình nói nốt đã. Khi mình thấy Yunho đến bên cậu ngày hôm đó, mình có cảm giác anh ta có thể yêu cậu theo cách cậu muốn ở mình”
Jaejoong quay mặt đi hướng khác “Cậu không biết”
Siwon mỉm cười “Không phải ai cũng như mình, Jaejoong”
“Yunho có thể làm mình bị tổn thương”
“Vậy cậu từng nghĩ cậu cũng có thể làm điều tương tự với anh ta không”
Chưa từng. Jaejoong nhớ lại quãng thời gian ở bên cạnh Yunho. Anh luôn vui vẻ với những trò đùa giỡn của cậu. (Ai quen biết Jaejoong cũng nhận ra cậu thường không hay nghĩ kĩ trước khi nói hay làm, nhưng Yunho là một trong số ít những người không thấy phiền về điều đó và còn phối hợp rất ăn ý với cậu) Cả hai lần mà cậu nhờ anh đóng vai cho cuốn tiểu thuyết của cậu nữa (Jaejoong phải thừa nhận hôm chơi ở công viên giải trí rất vui, khi Yunho chơi thắng con Hamtaro cho cậu đã khiến cậu cảm kích) Nhờ chuyến đi tới Jeju mà cậu có cơ hội hiểu anh hơn (và cả cậu đã cô đơn đến thế nào khi nghĩ Yunho bỏ cậu vì Ara)
Jaejoong không thực sự giận dữ khi thấy Yunho đột ngột xuất hiện ở buổi gặp mặt gia đình (chỉ là sẽ khó khăn cho cậu khi phải giải thích với mọi người một khi Yunho quyết định bỏ cậu) Cậu cũng thích mọi người nhà Yunho nữa, ai cũng đối xử tốt với cậu (Jaejoong vẫn thấy có lỗi vì nói dối mọi người) Nhờ có anh mà cậu còn quen được với Yoochun và Junsu (Jaejoong không biết có cặp đôi nào yêu nhau ngọt ngào hơn hai người đó không)
Cũng nhờ Yunho mà Jaejoong được trải nghiệm lần hẹn hò đầu tiên, nụ hôn đầu tiên (mặc dù nó không diễn ra như cậu nghĩ, nhưng nụ hôn dưới mưa như thế cũng có thể coi là lãng mạn, phải không), cả lần nhảy đôi đầu tiên (không phải trước đây cậu chưa từng nhảy với ai, nhưng một điệu nhảy slow thì Yunho là người đầu tiên mời cậu) và lời tỏ tình đầu tiên nữa (“Anh yêu em, Jaejoong”)
“Cậu có yêu Jung Yunho không, Jaejoong?” Siwon hỏi “Vì nếu có thì không sao đâu, không ai có thể ngăn cậu yêu anh ta”
Ngoại trừ chính bản thân Kim Jaejoong
+++
Hero nghĩ cậu nên ngừng phủ nhận mọi thứ rồi. Ẩn nấp sau vỏ bọc của tình bạn có thể giúp bản thân không phải chịu tổn thương, và trái tim cậu sẽ được an toàn
Nhưng đã đến lúc cậu phải vượt qua sự sợ hãi để bước tới, đã đến lúc nên ngừng đóng chặt trái tim mình. Nó cứ đập loạn nhịp không ngừng, nếu cứ tiếp tục như thế, Hero sợ rằng mình sẽ bị đau tim mất
Cậu nhìn chằm chằm bức chân dùng đang vẽ, bức tranh cậu đã bắt đầu từ lúc chấp nhận lời đề nghị tổ chức triển lãm của Rui. Hero không biết động lực nào đã thúc đẩy cậu làm việc này, vì cậu chưa từng vẽ tranh chân dung trước đây. Với tác phẩm này, Hero đã đặt tất cả trái tim và tâm hồn mình vào đó, sẽ không còn đường nào cho cậu thoái lui
Bức chân dung của U-know
trans by wind JJ
T/S: football is a sensitive topic with wind-chan now =.= btw, I'll try my best to finish NBSB in this week
"Cậu nên ngừng phủ nhận mọi thứ rồi ". Đây là câu nói làm sáng tỏ thái độ của Jaejoong. Trước và sau mỗi chuyện xảy ra với YunHo, cậu đều cho rằng nó thật không quan trọng, đến khi nhận được lời tỏ tình thực sự, những kỉ niệm đó làm cậu bối rối và không thể đẩy người đó ra khỏi suy nghĩ của mình. N.B.S.B có phong cách viết nhẹ nhàng, đơn giản và tự nhiên,biết thắt nút trọng tâm ở cuối chap, tiếc là tớ không thích kiểu đặt một số câu trong ngoặc của tác giả. Giải thích thêm cho diễn biến tâm lý của nhân vật là cần thiết, nhưng cảm giác giống "bổ sung khi viết nhật kí " thay vì sự liền mạch của một fic.
ReplyDeleteCó tình tiết nhắc đến sự cố Hyun Joong bị gẫy mũi , cái này khá là khéo sắp đặt nhé, bởi ngoài đời mũi của Hyun Joong cũng không thẳng lắm đâu =))). Chap này có một chỗ bạn wind đánh thiếu " nhận xét của Hyunjoong là anh ghen với Yunh". là Yunho chứ ^^.
Tớ có một góp ý nhỏ thôi, tên chính thức của Hyun Joong thường được viết tách thành 2 từ ( có lẽ bạn wind giữ nguyên cách viết của author )
Không cần phải cố gắng trong tuần đâu, vì ngày nào tớ cũng bay vào hóng fic hết á :)) .Cái fic này bạn đã trans rất nhanh rồi.:X
CÙng cổ vũ đội Anh nhé :"> Dù biết cup khó về tay =))