Sunday 22 November 2009

[oneshot] nothing better than that



Congratulation TVXQ – the Best representation of Asia

Don’t cry my love, because we are always by your side

for all Cassiopeia and my yuyu



Author: yani

Title: nothing better than that

Translator: wind JJ

Paring: OT5, Yunjae, Yoosu

Length: oneshot

Genre: friendship, fluff

Rating: G

Sumary: Changmin tìm thấy cái tô đựng những bí mật và những thành công của họ

Ask permission – link


Không gì hơn thế


“Yunho-ah” Jaejoong khệ nệ ôm một túi bự vào phòng nhạc, cất tiếng gọi lớn

“Dae, Jae?” Anh dừng tay quét mạng nhện quay qua nhìn cậu chờ đợi

“Cậu giúp mình chuyển mấy cái hộp ở cửa nha, thật là vất vả quá đi” Ca sĩ chính của nhóm ngay lập tức chuyển tông giọng ngọt ngào nhờ vả

“Không thành vấn đề” Yunho gật đầu cười toe toét

Họ đang chuyển đồ vào căn hộ mới ở Nhật, nơi cả nhóm dự định sẽ ở lâu dài. Mặc dù đã nhận được những cảnh báo của công ty, Dong Bang Shinki vẫn quyết định sẽ ở một nơi ổn định thay vì cứ chuyển hết nhà này qua nhà khác. Dẫu sao họ cũng đã quen với việc bị nhòm ngó suốt ngày đêm, nên cũng chẳng có mấy sự khác biêt khi ở đây. Vả lại, mỗi lần dọn dẹp đóng gói cũng mất cả mớ thời gian, nhất là với cái “trung tâm mua sắm” Kim Jaejoong

Cả năm bận rộn sắp xếp đồ cho “hang ổ” mới của mình. Jaejoong đi vào bếp pha nước cho mọi người uống, cậu quyết định loại bỏ snack ra khỏi danh sách, sợ rằng Changmin sẽ cặm cụi ngồi ăn thay vì tiếp tục lau chùi. Khi mọi thứ đã khá tươm tất, căn hô nhìn ấm cúng và dễ chịu. Có ba phòng ngủ, một phòng bếp, một phòng khách và hai phòng tắm, đề phòng trường hợp Changmin phá hoại làm hỏng hay khi Yunho tắm quá lâu. Tất cả đều hoàn hảo, và họ rất thích nó

“YAH!”

Yunho đang bặm môi khiêng mấy thùng đồ ở cửa thì nghe thấy tiếng gào vọng vào từ phòng khách “Cái gì vậy”

“Hyung! Jaejoong hyung! Junsu hyung! Yoochun hyung! Yunho hyung! Lại đây, lại đây mau lên!” Cậu nhóc kêu lên đầy phấn khích

“Sao?” Yoochun gắt gỏng đáp lại cậu em út, ngã vật ra ghế, thở hồng hộc

Ngay lập tức, Junsu nhoi nhoi chen giữa Yoochun và thành ghế “Ngồi lui ra đi, aigooo, mệt chết đi được”

“Yah! Sao cậu không ra kia ngồi, ở đây chật rồi” Anh vừa nói vừa bặm môi đẩy cậu ra chỗ khác. Cậu càu nhàu rên rỉ, thả mình ngồi lên đùi Yoochun

“Tớ ngồi đây, chấm hết”

“Aish, tớ không thích cậu ngồi gần khi người tớ toàn mồ hôi”

Tuy lẩm bẩm như vậy, nhưng Yoochun vẫn điều chỉnh chân mình để Junsu ngồi thoải mái hơn

“Cậu nói gì đấy?”

“Nói là cái mông bự của cậu chiếm nhiều chỗ quá”

Jaejoong khúc khích cười khi nghe câu đó, cậu hiểu quá rõ vì sao Yoochun ghét Junsu ngồi gần cậu mỗi khi họ vừa làm việc xong. Đâu phải tự nhiên mà họ ở cùng phòng với nhau đâu. Việc anh chàng playboy Yoochun đột ngột có hứng với Kim Junsu làm cậu thích thú

“Cậu muống ngồi đây không Yunho?” Cậu ngước lên hỏi, nhích sang một bên chừa chỗ cho anh trên sàn nhà. Yunho ngồi xuống giữa Jaejoong và Changmin, nụ cười trên khuôn mặt càng rạng rỡ hơn khi cậu đưa anh khăn lau mặt. Tiếng cảm ơn lí nhí của anh bị tiếng hắng giọng của Changmin át đi mất

“Tèn ten…xem em thấy gì này, ở trong đống đồ em phải lau chùi đó” Cậu em út ngoác miệng cười “Các hyung còn nhớ không?”

Tất cả mọi ánh mắt đổ dồn về cái tô đựng rất nhiều những đồng xu phủ đầy bụi trước mặt. Nụ cười dịu dàng của Jaejoong, kéo theo nụ cười hạnh phúc của Yunho và các thành viên còn lại. Sao có thể quên được chứ? Cái tô đã có từ hồi họ bắt đầu tham gia training ở SM, Junsu là người đầu tiên bắt đầu truyền thống ngốc nghếch này, mỗi lần thành công họ sẽ thả vào đó 500 won, và mỗi bí mật đáng giá 100 won, sau đó cả nhóm quyết định bí mật cũng đáng giá 500 won, vì chẳng phải không nên có bí mật giữa các thành viên sao

Changmin đắc thắng nhìn các hyung của mình không nói nên lời, cậu lấy ra một đồng 500 won “cái này vì ăn vụng bánh của Jaejoong hyung hồi mình ở Hàn”

“Eh?!”

“Ah!” Junsu la lên, rút ra một đồng 500 won thảy vào tô, khúc khích cười “cái này vì dùng account của Yoochun để chơi video game”

“YAH! Tớ cứ thắc mắc mãi sao mình lại thua” Anh đập lên chân cậu, nhưng Junsu cũng không vừa, quay ra đập mạnh vào tay anh

“YAH! Đau đấy biết không hả?”

“Tớ cũng bị đau”

“Cái này là vì đã hôn Junsu khi cậu ấy đang ngủ”

Yoochun đột ngột thốt lên, trút toàn bộ xu trong ví mình ra, làm nhân vật chính đang được nói đến không nói nên lời

“Eh?”

“Giận hử?” Anh chọc

“Yoochun!” Jaejoong nghiến răng, cậu biết chuyện này sẽ dẫn đến chuyện không hay cho coi

“Cậu…cậu hôn tôi?”

Nhìn đôi mắt mở to và cơ thể cứng đơ của cậu, Yoochun thở dài, sao tự nhiên lại thổ lộ thế không biết

“Yeah”

Junsu đang định nói gì đó nhưng bị ngắt ngang bởi tiếng thêm một đồng xu nữa được thả vào tô

“Well, hyung đoán là mình cũng có bí mật” Leader-sshi mỉm cười yếu ớt

“Eh? Gì vậy hyung?” Changmin hỏi “đừng nói là hyung cũng đã hôn Jaejoong hyung nhá”

“Changmin!” Jaejoong cao giọng, không dấu được khuôn mặt đỏ bừng của mình

“Uh”

Câu trả lời càng làm mặt cậu đỏ, hơn khiến Jaejoong phải vờ quay đi chỗ khác. Ai cũng chờ đợi cậu sẽ phản ứng mạnh như Junsu. Nhưng không, cậu khẽ thở dài, thả vào tô mấy đồng xu “vì đã để Yunho hôn hyung…rất nhiều lần”

“Gi…i…?” Anh chàng trưởng nhóm trợn tròn mắt

“Tất cả những lần cậu hôn tớ, tớ đều thức cả, đồ ngốc” Jaejoong lầm bầm, vùi mặt vào đầu gối

“Aigooo, vậy em là chàng trai chân chính duy nhất ở đây hử”

“Còn hyung nữa” Junsu phản đối

“Oh yeah, phải rồi. Hyung không thích Yoochun hyung” Cậu em út nói đầy vẻ tin tưởng…giả tạo “Vậy sao hyung lại ôm gối của hyung ấy, ngủ ở giường của hyung ấy mỗi khi Yoochun không có nhà?”

“Oh, là vì…”

“Vì Jun-chan thích hyung” Yoochun xen vào chọc ghẹo, nụ cười rộng ngoác tận mang tai anh, làm Junsu mặt đỏ như gấc

“Hyung!!!” Cậu nhảy lên, chạy ra nấp sau lưng Jaejoong

“Ah…cô bé dễ thương, thật là những cô bé dễ thương” Ngay lập tức Jaejoong ném cái gốm ôm về phía Yoochun phản đối

Changmin ngồi im nhìn Yoochun trêu chọc Jaejoong và Junsu, trong khi Yunho cười hạnh phúc. Thật hiếm khi được nhìn họ vui vẻ như thế trong giai đoạn này. Thực ra mà nói, cậu đã gần như không thấy được nụ cười của các hyung mình. Điều này làm cậu ấm lòng. Những ông già ngốc nghếch trước của cậu cần được nghỉ ngơi, tất cả bọn họ. Niềm hạnh phúc giản đơn mà không gì sánh nổi là khi cả năm bên nhau, cười đùa trêu chọc nhau như thể họ không phải là những thần tượng hàng đầu của châu Á, không có một hình tượng phải giữ gìn. Chỉ đơn giản là những chàng trai bình thường cùng sống chung một căn hộ, cùng thở chung một bầu không khí, cùng chia sẽ một niềm vui. Changmin bật cười khi thấy Yoochun trượt chân, vô tình hôn lên má Junsu, và ngay lập tức bị cậu đẩy vội ra, hay khi Jaejoong hyung và Yunho hyung cố tình tránh không chạm vào nhau, nhưng vẫn liếc nhìn đối phương. Cậu đã quá chú tâm ngắm nhìn họ mà không nhận ra những giọt nước mắt lăn dài trên má, những giọt nước mắt hiếm khi cậu để lộ ra ngoài

“Min, em sao vậy?” Yoochun ngay lập tức ngừng vật lộn với Junsu, bò lại chỗ cậu út. Changmin là cậu nhóc nghịch ngợm nhất trong số họ, nhưng cậu cũng là người bộc lộ những cảm xúc sâu sắc nhất

“Không có gì” Cậu mỉm cười, quyệt hàng nước mắt trên má “Ahh…thật là không nam tính tí nào” Thả thẻ tín dụng của mình vào tô, cậu bật cười “cái này cho Tokyo Dome”

“Min…” Jaejoong lại gần, vỗ nhẹ lên đầu cậu nhóc

“Em nhắc hyung nhớ giải Daesang năm ngoái” Junsu cũng rút thẻ tín dụng của mình ra, mắt cậu hơi ươn ướt

“Ah! Đây” Yoochun bỏ thêm thẻ của mình vào “Changmin của chúng ta vẫn là một cậu bé” Anh mỉm cười “Cái này cho drama của Yunho hyung, Jaejoong hyung và Changmin-ah”

“Hyung có phải bỏ thẻ của hyung vào không?” Jaejoong đùa, cậu bật cười nhìn các thành viên còn lại lườm mình “Cái này…” cậu khẽ cắn môi ngăn tràng cười chưa dứt…và cả những giọt nước mắt “vì vẫn đứng đầu những bảng xếp hạng mặc dù…mọi thứ”

Và tất cả chìm trong im lặng, chỉ có tiếng sụt sịt nho nhỏ của các thành viên, ngoại trừ trưởng nhóm, đến bây giờ, anh vẫn cố gắng là người mạnh mẽ nhất. Anh đứng lên và bỏ ra ngoài trong chốc lát. Khi quay lại Yunho thấy cả nhóm vẫn ngồi nguyên chỗ cũ, cố gắng ngăn dòng nước mắt chực chảy ra, nhưng vẫn có vài giọt rơi xuống. “Cái này” Yunho thả thẻ tín dụng của mình vào tô “vì chúng ta đã luôn vững vàng vì mỗi người trong chúng ta” Mắt anh đỏ hoe, nhưng vẫn khô ráo “Và cái này” Yunho đổ hết những đồng xu mình đã để dành ra “Vì chúng ta đã gắn kết chặt chẽ với nhau…như những thành viên của cùng một nhóm…như một gia đình”

Anh mỉm cười, đọc trong ánh mắt mọi người nhìn mình lấp lánh hi vọng và ngưỡng mộ “Ah các chàng trai của chúng ta” Yunho mở rộng vòng tay, chờ đợi một cái ôm tập thể “Dong Bang Shinki lúc nào cũng là Dong Bang Shinki”

“Năm nay chúng ta sẽ CÙNG NHAU làm việc chăm chỉ hơn” Junsu la lớn

“Thật là mấy người mau nước mắt mà” Changmin xỉa xói, nhận lại mấy cái cốc đầu đau điếng của các hyung

“Em là người đầu tiên tự nhiên khóc đấy” Yoochun gào thét

“Mắc cái gì mà hyung gào lên thế” Cậu hét lại, lấy tay xoa đầu

Ai đi kiện….ai đứng lên vì những gì họ cho là phải…tất cả đều không quan trọng. Chẳng ai biết họ nghĩ gì trong đầu, và họ đã chuẩn bị những kế hoạch gì…Không ai có quyền phán xét họ, vì mỗi người đều có lý do của riêng mình…Cái họ muốn không phải là nước mắt và những lời bình luận của chúng ta…mà là tình yêu và sự ủng hộ. Không gì hơn thế

trans by wind JJ


1 comment:

  1. thật đọc fic này cảm thấy nhói nhói trong lòng fic không quá dài nhưng cũng dủ làm cho e cảm thấy rất ấn tượng

    ReplyDelete