Thursday 2 April 2009

[oneshot] you're my melody

Author: YunjaeSarang

Title: you are my melody

Translator: wind JJ

Paring: Yunjae

Rating: G

Genre: fluff

Length: oneshot

Link - Have permission



You are my melody


Lớn lên cùng với tám chị gái, không lạ là sao cậu lại luôn muốn có một khoảng không riêng. Đôi khi cậu có cảm giác thế giới này hình như hơi quá ồn ào, hơi quá ầm ỹ, giá như mọi người đều im lặng. Đôi khi cậu lại thấy thất vọng kinh khủng, muốn được gào thét thật lớn để giải tỏa những cảm xúc bị dồn nén trong lòng

Kim Jaejoong cần một nơi chỉ thuộc về mình

---------------------

Giống như tất cả những ngày khác, sau giờ học, Jaejoong thoải mái nằm dài trên băng ghế gỗ đối diện sân bóng rổ, không thèm chú ý tới những hình graffiti phủ đầy mặt ghế. Những tán lá xum xuê che cho cậu khỏi ánh nắng của buổi chiều tà. Thảm cỏ trải dài dưới chân và nước trong hồ lấp lánh dưới ánh mặt trời, tất cả thật hài hòa, dễ chịu

Cởi bỏ cà-vạt, nới thêm vài cúc áo rồi thò tay vào túi móc ra một máy nghe nhạc đã cũ, vỏ máy màu cam đã gần như tróc ra, và phím bấm thì lung lay vì bị dùng qúa nhiều, cậu khép mắt lại, tự cho phép mình hòa vào những giai điệu ngọt ngào đang ngập tràn

Cậu dường như không để ý tới sự khác biệt về ngôn ngữ, dù không hiểu ý nghĩa của những ca từ, nhưng thay vào đó, cậu cảm nhận chúng. Chẳng phải âm nhạc có tiếng nói của riêng mình sao. Thả lỏng bản thân mình, để những nốt nhạc và giai điệu của bài hát thấm dần vào tâm hồn, Jaejoong thấy bình yên và hạnh phúc đến lạ lùng. Trên đôi môi đỏ hồng khẽ vẽ lên một nụ cười

Chợt cảm nhận có ai đó đang đứng cạnh mình, nhưng điều đó hình như không làm Jaejoong ngạc nhiên. Hơi hé mắt ra như để xác nhận lại, Jaejoong không nói gì, thay vào đó chỉ rút một bên tai nghe ra đưa cho cậu ta, người đang cười rạng rỡ

Là cậu ta, Jung Yunho, người duy nhất Jaejoong sẵn sàng chia sẻ những bản nhạc của mình, là người duy nhất Jaejoong chào đón vào không gian riêng của cậu. Còn nhớ lần đầu tiên khi Yunho đến ngồi cạnh cậu, Jaejoong đã rất lúng túng và bỏ đi mất. Cậu cũng không nhớ từ lúc nào cậu chấp nhận sự có mặt của cậu ta, thậm chí là mong chờ nó

Yunho là một trong những chàng trai nổi tiếng ở trường. Cao lớn, rám nắng, với hàm răng sáng bóng và hai má phúng phính, nụ cười như trẻ con cùng những tia sáng lấp lánh trong đôi mắt, Yunho dường như thắp sáng không khí xung quanh. Mọi người đều yêu mến và ngưỡng mộ cậu ta, Jung Yunho, và không hiểu tại sao, Kim Jaejoong cũng thế

Mặc dù chỉ chưa đầy một năm quen biết, nhưng cả hai hiểu nhau rất rõ. Họ luôn ngồi sát cạnh nhau, không bao giờ có khoảng cách. Nhưng không ai di chuyển ra xa một chút, cũng không ai thấy bất tiện, họ chỉ đơn giản nhìn vào hư vô, lắng nghe âm nhạc lấp đầy cảm xúc của mình. Ngày nào cũng thế, đôi khi nó kéo dài chừng một tiếng đồng hồ, hoặc hai, hay có khi tới lúc máy nghe nhạc hết pin

-----------------------------

Mười năm trôi qua, thói quen của họ vẫn không thay đổi. Máy nghe nhạc già nua đã được thay thế bằng một cái ipod, sân bóng rổ sau trường học thay bằng đại dương rộng lớn, băng ghế dài cũ kĩ thay bằng bãi cát ấm áp và mềm mại, Jaejoong nằm trong vòng tay Yunho, và cả hai chia sẻ với nhau những nụ hôn bất tận

Đối với Jaejoong, Yunho cũng giống như âm nhạc vậy, giọng nói của anh, tiếng cười của anh, và cả chính bản thân anh nữa, như một giai điệu ngọt ngào đầy đam mê cứ lặp đi lặp lại, một vẻ đẹp thuần khiết và quyến rũ, cứ như bầu trời xanh. Anh chính là giai điệu làm mềm đi trái tim nhiều ưu phiền của cậu, và giữ cho tâm hồn cậu luôn sống. Jaejoong không bao giờ muốn bài hát này ngừng lại, và cậu biết nó sẽ không ngừng lại. Bởi âm nhạc chính là tình yêu, mà tình yêu là mãi mãi




- trans by wind JJ -

2 comments:

  1. nhe nhang
    sau lang
    tao nhiu cam xuc
    thanks a lot for this intersting fic!

    ReplyDelete
  2. Ngọt ngào ^^

    ReplyDelete