Thursday 2 April 2009

[oneshot] sunny otaku

Author: jasmine

Title: sunny otaku

Translator: wind JJ

Length: oneshot

Genre: fluff

Paring: Yunjae

Link - Have permission


Sunny otaku


Through timeless words, and priceless pictures

We'll fly like birds not of this earth.

Jason Mraz - A Beautiful Mess



Cô bé là fan hâm mộ cuồng nhiệt của ban nhạc mới nổi RouteZero. Vào một đêm mưa tháng tám, cô bé đã bắt tay viết fanfiction đầu tiên của mình dành cho họ. Single mới phát hành của nhóm khiến người hâm mộ rất hào hứng. Dấu cả những người bạn thân nhất của mình, cô bé cứ kín đáo cười mãi khi chạy xuống một khu phố lạnh lẽo ở Mongkok. Đây là một con đường với những cửa hành cũ kĩ. Chạy dọc theo cầu thang cuốn, qua dãy cửa hàng bán đồ ngọt, ở trên lầu ba có một shop nhỏ mà ngoài tấm cửa kính sáng bóng thì không có tên hiệu gì cả

Tất cả những ai yêu nhạc Hàn mà cô bé biết đều đã từng đến đây, hang ổ của những nhóm nhạc nổi tiếng như RouteZero, Supernova hay Dallas Twin. Còn có cả những nhóm nhạc Ấn như Arabic Cosmo Carpets, những nhóm nhạc pop gây cảm giác mạnh như Jekka, thậm chí cả những nghệ sĩ từ thời mẹ của cô bé ngưỡng mộ, như BoA, Bigbang và DONG BANG SHIN KI. Cô bé không nghe nhạc của họ, dòng nhạc hiện đại cuốn hút cô bé nhiều hơn. Bước qua những kệ đĩa nhạc và tạp chí, có cả đồ fanmade lẫn official, tim cô bé như ngừng đập khi nhìn thấy cuốn tạp chí có hình couple yêu thích của mình ZouteZero – Kihey và Ahndi. Thận trọng lấy cuốn tạp chí ra khỏi kệ, ngay trên trang bìa là hình hai người ôm nhau sau buổi concert, bên dưới là dòng chữ lớn “SINH RA ĐỂ DÀNH CHO NHAU” và cô bé không thể nào đồng ý hơn nữa

“thời gian này họ rất nổi tiếng, nhỉ?”

Cô bé giật mình quay lại, chạm phải đôi mắt của người chủ cửa hàng. Và trong giây phút nhìn thấy người đàn ông tuyệt vời với nụ cười nhẹ ấy, cô bé hoàn toàn quên béng mất tờ tạp chí mình đang cầm trên tay. Bây giờ thì cô bé nhớ ra rồi, Jae, người sở hữu cái hang ổ nhạc Hàn nho nhỏ này. Cô bé mỉm cười đáp lại, hai má ửng hồng khiến người đàn ông cười khúc khích

“ah, đừng hỏi sao chú biết điều đó” anh nói, cùng với nụ cười hơi ngượng ngùng “chú đã nghe rất nhiều từ các fan tới đây, single mới của họ vừa được đưa đến sáng nay, cháu có muốn nghe không?”

Âm nhạc của RouteZero tràn ngập căn phòng nhỏ, làm cô bé mê mẩn. Jae nhìn cô bé với ánh mắt thích thú, tay vẫy vẫy tờ tạp chí “chú sẽ giảm giá cho cháu” anh nói “vì là một fan tận tụy”

Cô bé rời của hàng với single mới và cuốn tạp chí fanmade, cùng với nụ cười toe toét trên môi. Ngoái đầu nhìn lại, cô bé thấy Jae đang đeo tai nghe, hai mắt nhắm nghiền, và nụ cười khe khẽ trên khuôn mặt xinh đẹp


Mẹ cô bé là fan lớn của Xiah Junsu, ca sĩ ballad xuất sắc với giọng ca như thiên thần và nụ cười có thể làm cả những trái tim khó tính nhất rung động. Cô bé cũng đã nghe Xiah hát vài lần, những lúc đứng ủi đồ, tất nhiên là sau khi đã mệt lử với những CD của RouteZero hay Jekka. Mẹ cô bé xoay tròn quanh nhà, cùng với giọng hát của Xiah, nhìn bà chẳng khác nào cô bé tuổi 19 lần đầu rung động. “anh ấy luôn làm mẹ thấy hạnh phúc” bà thở dài “không phải anh ấy thật tuyệt vời sao?”

Cô bé nhìn đôi mắt mơ màng của mẹ, chẳng thể nào không đồng ý với điều đó. Giọng hát của Xiah tràn ngập phòng khách, dịu dàng và chân thành


“có nhiều người yêu nhạc Hàn hơn cháu nghĩ” Jae nói, nheo mắt rướn người qua quầy thu ngân để nhìn cô bé sau những kệ đĩa CD “chú đã nhập về nhiều tạp chí fanservice hơn trước, có vẻ như các cô gái rất thích thì phải”

Cô bé nói cho anh nghe về cặp đôi Kihye và Ahndi của RouteZero, cả lí do tại sao cô bé nghĩ mối quan hệ của họ là thật. Jae ngắm nhìn những bức hình cùng cô bé, anh cười thích thú, nhưng ẩn sau đôi kính gọng đen, ánh lên những tia nhìn mạnh mẽ xen lẫn sự băn khoăn. “nhìn họ rất đáng yêu” anh nói, khiến cô bé thấy thật ấm áp, vì người đàn ông ấy thực sự nghĩ như thế. Jae rời mắt khỏi tấm hình, véo nhẹ lên mũi cô bé “cháu thật ngọt ngào vì đã cổ vũ cho họ”

Cô bé nhận ra càng ngày cô bé càng nán lại của hàng nói chuyện với Jae nhiều hơn. Anh không chỉ quan tâm tới âm nhạc, mà còn tới cả các fan nữa. Jae luôn dành cho những khách hàng của mình sự quan tâm và thấu hiểu, khiến cô bé băn khoăn tự hỏi không biết anh có phải là fan của ai đó không

“Xiah Junsu” Jae đáp khi cô bé bật ra câu hỏi của mình “chú thích giọng ca của cậu ấy, chú luôn biết là cậu ấy sẽ trở thành một nghệ sĩ solo xuất sắc mà”

Cô bé kể cho anh nghe mẹ mình yêu giọng hát của Xiah như thế nào, khiến Jae phá lên cười “Junsu sẽ hạnh phúc lắm khi nghe được điều đó”



Mongkok là một mê cung với những biển hiệu và đèn điện sáng trưng, tới nỗi ngày và đêm cũng chẳng khác nhau là mấy. Oto lấn lên cả khu dành cho người đi bộ mà chẳng thèm bóp còi, người đi đường xúng xính trong những bộ quần áo đẹp đẽ, đi kèm là túi xách của Gucci hay khăn choàng của Louis Vuitton. Bây giờ đang là giữa mùa đông, và giáng sinh thì đang tới gần, khiến cho cuộc sống nơi trái tim của Hong Kong càng nhộn nhịp hơn bao giờ hết

CD giáng sing của Jekka vừa phát hành tuần này, cô bé đang vội vã chạy khỏi đại lộ chật kín người để tới con đường quen thuộc của mình. Cô bé đi ngang qua một người đàn ông, trên tay đang cầm một tấm bản đồ, nhìn có vẻ như anh ta bị lạc giữa dòng người tấp nập. Hai tai cô bé vểnh lên khi nghe thấy người đó lầm bầm gì đó bằng tiếng Hàn. Liếc nhìn người đàn ông thật nhanh, chiều cao của anh ta làm cô bé chú ý. So với tuổi của mình, đó là một người đàn ông rất đẹp trai, với mái tóc màu nâu mềm mại, đôi mắt lấp lánh chăm chú săm soi tấm bản đồ một lần nữa. Cô bé hơi do dự, hỏi xem anh ta có phải đang bị lạc không

Ngay lập tức anh thấy yên tâm hơn khi nghe cô bé nói tiếng Hàn, làm cô bé bật cười. Người đàn ông này thật sự rất rất đẹp, bây giờ thì cô bé có thể nhìn rõ anh ta hơn rồi “Kahmsamidha” anh nói vội “tôi đang tìm chỗ này, nếu cháu biết nó ở đâu…”

Chính là cửa hàng bán CD cô bé đang định tới. Khuôn mặt cô bé sáng lên khi nhìn thấy dòng địa chỉ, cả anh cũng vậy. Cô bé dẫn anh đi qua một dãy nhà, qua cả cửa hiệu bán đồ ngọt và lên cầu thang, tới trước cửa tiệm. Trước khi bước vào cô bé chợt chú ý tới biểu hiện trong đôi mắt anh “chú có sao không?”

“ah” anh buột miệng “có lẽ đây không phải ý hay -”

Cánh cửa bật mở, một vài cô gái bước ra với những món đồ mua được trên tay. Jae ngước nhìn lên, tai nghe vẫn còn gắn trên tai khi anh nhận ra sự có mặt của họ, và cô bé thấy anh tái nhợt đi khi cánh cửa kính đóng lại

“Jaejoong” cô bé nghe thấy người đàn ông đứng sau mình gọi bằng giọng rất đỗi dịu dàng

Cô bé đứng chết trân nhìn anh bước thẳng vào bên trong, sự do dự một vài phút trước như chưa bao giờ tồn tại, và cánh của lại đóng lại một lần nữa. Tỳ tay lên tấm cửa kính, cô bé nhìn thấy người đàn ôm đó bao bọc Jae trong vòng tay mình như thể anh không bao giờ muốn buông ra, những ngón tay đan chặt vào nhau đầy sự sở hữu, và Jae cũng ôm anh thật chặt



Một tuần sau đó cô bé không hề hỏi Jae về chuyện đó, cho đến một hôm cô bé quay lại lấy tạp chí của RouteZero. Anh bước ra từ nhà kho với một hộp CD nặng trĩu trên tay. Cô bé nhìn thoáng thấy có cả album hit của Dallas Twin và hỏi anh liệu cô bé lấy được không. Jae mỉm cười “ở kia kìa”

Câu chuyện của họ bắt đầu với một loạt câu hỏi, người đó là ai, sao người đó tới đây, đó có phải là một người bạn không? Jae chống cây bút lên cằm, nhìn cô bé bằng một vẻ nửa như là thích thú, khiến cô bé một lần nữa giật mình bởi vẻ đẹp của anh, thậm chí nếu anh có lớn tuổi đi chăng nữa. Thật lạ, cô bé tự nhủ. Jae nhìn rất dịu dàng và mảnh mai, không tưởng tượng nổi hồi bằng tuổi cô bé thì anh phải đáng yêu đến mức nào, hẳn là khiến cô bé phải ghen tị

“cháu sẽ không tin nếu chú kể cháu nghe đâu” Jae vỗ nhẹ lên đầu cô bé “Yunho-ah nói cháu đã giúp cậu ấy tới đây, cảm ơn cháu”

Cô bé bĩu môi, ép Jae kể về Yunho đẹp trai, và hỏi xem anh có quay lại nữa không. Jae mỉm cười, đầu anh hơi nghiêng nghiêng “Yunho đã từng nói, rất lâu về trước, rằng cậu ấy sẽ đi tìm chú, khi cậu ấy sẵn sàng” anh nói khẽ, nhưng cô bé nhận ra trong đôi mắt ấm áp ấy không có chút gì là đùa cợt

Sẵn sàng cho cái gì? Hàng loạt câu hỏi cứ tuôn ra, cô bé biết rằng như thế thật không hay, nhưng cô bé quá sức tò mò, vì cho dù họ đã nói chuyện rất nhiều, nhưng Jae không bao giờ kể về cuộc sống riêng của mình. Jae lẩm bẩm gì đó về việc mình đã yêu Hong Kong như thế nào, về những con đường đông đúc tập trung nhiều nền văn hóa, và cả những ánh đèn neon “Đôi khi” anh nói, không hề nhìn cô bé “là đúng người, nhưng lại sai thời điểm. bị kẹt ở giữa và chỉ biết chờ đợi thực sự là rất đau khổ” Jae cười toe toét “bây giờ không phải chú đang làm rất tốt sao”

Vậy bây giờ là đúng thời điểm sao? Cô bé hỏi. Jae lặng lẽ nhìn cô bé, anh cúi đầu xuống dấu đi nụ cười gần như là xấu hổ của mình. “đây” anh đổi chủ đề “chú đã giữ cho cháu” anh đưa cho cô bé cuốn tạp chí mới nhất của Kihye và Ahndi

Cô bé la lên phấn khích, hoàn toàn quên mất cuộc nói chuyên vừa rồi. Khi đưa cho cô bé mấy món đồ cô bé đã mua, Jae rướn người lên thì thầm “chú nghĩ họ cũng đang bí mật hẹn hò đấy”



Vào ngày trước đêm giáng sinh, cô bé lại đi ngang qua khu đó. Gió có vẻ mạnh hơn nhiều so với tuần trước, làm cô bé phải quấn chặt hơn áo khoác của mình, trên tay là lỉnh khỉnh đồ ăn cho bữa tối. Chợt cô bé nhìn thấy Jae bước xuống từ phía cầu thang, chiếc khăn len che kín nửa gương mặt anh. Cô bé định gọi anh, nhưng ngay lập tức nhận ra còn một người nữa sau lưng anh, kéo anh lại và ôm anh thật chặt làm cả hai cùng vấp té ngay trước cửa tiệm, họ vừa cười vừa rùng mình ớn lạnh. “Yunho-ah” Jae dụi mặt vào vai Yunho, trong khi người đàn ông cao hơn đặt một nụ hôn lên cổ người đối diện, tấm khăn choàng cổ đã che dấu cho cử chỉ âu yếm đó. Những ngón tay của Jae lướt nhẹ trên má Yunho, khi cả hai nhìn nhau mỉm cười. Cô bé nhìn theo họ cho đến khi cả hai biến mất trong đám đông, nhận ra nãy giờ mình đã cười y như kẻ ngốc mà không sao dừng lại được


Khi cô bé về nhà với túi đồ ăn nặng trĩu, mẹ cô bé lôi ra một cái hộp chứa đầy những cuốn sách và CD cũ. Khi nhìn lại những nhóm nhạc trong quá khứ, mẹ cô cư xử y hệt như một cô gái tuổi teen làm cô bé bật cười “nhìn Sungmin này” bà thốt lên “cậu ấy thật ngây thơ”

Cô bé cũng tham gia cùng mẹ khi bà bắt đầu ca ngợi Shinee và DONG BANG SHIN KI. Đột nhiên cô bé như ngường thở khi nhìn thấy cuốn tạp chí dưới cùng với hai gương mặt cực khì quen thuộc ử trang bìa. Mẹ, cô bé hỏi, đây là –

“YunJae” mẹ cô bé la lên, ôm chặt cuốn tạp chí “đây là couple nổi tiếng vào thời của mẹ” bà đặt cuốn tạp chí lên ngực, cười hạnh phúc “DONG BANG SHIN KI là tình yêu đầu tiên của mẹ”

Couple nổi tiếng? DONG BANG SHIN KI? Cô bé ngồi bất động, gần như là choáng váng, những cuốn tạp chí trước mắt cô bé tràn ngập hình ảnh hai người mà cô bé mới nhìn thấy đang ôm nhau ở khu Mongkok. Cô bé nuốn khan, hai tay khẽ run rẩy khi lướt qua những trang báo về Kim Jaejoong và Jung Yunho –

“mẹ chỉ thắc mắc liệu bây giờ họ có còn bên nhau nữa không” bà hỏi với vẻ tiếc nuối, lau sạch bụi trên những chiếc đĩa CD cũ “họ đã được sinh ra để dành cho nhau”

Họ vẫn ở bên nhau, cô bé thực sự muốn hét lên như thế, niềm hạnh phúc ngập tràn trong lồng ngực làm cô bé muốn khóc.
Yunho đã từng nói, rất lâu về trước, rằng cậu ấy sẽ đi tìm chú khi cậu ấy sẵn sàng. Cô bé cười sung sướng

Chú ấy đã sẵn sàng, Jaejoong-ah, chú cũng vậy


- trans by wind JJ –

A story of Jasmine

3 comments:

  1. Tớ thật hâm mộ bạn quá! Bạn trans rất hay. Cám ơn bạn vì đã trans truyện này.
    Truyện rất nhẹ nhàng, và lạ. Tớ chưa bao giờ hình dung DBSK trong tương lai sẽ như vậy.
    Tớ rất thích mẹ của cô bé. Một fan đúng nghĩa.
    Rất hạnh phúc khi Yunjae vẫn ở bên nhau.:X

    ReplyDelete
  2. Ah, phải nói sao nhỉ? ^^
    Thực sự xúc động, có lẽ một ngày nào đấy chúng ta cũng sẽ giống như mẹ cô bé và tớ hi vọng con gái của mình có thể gặp và thấu hiểu YunJae.
    Cám ơn vì đã dịch câu chuyện này.
    Thực sự cám ơn!

    ReplyDelete
  3. xin chào bạn, câu truyện thật là hay và vô cùng cảm động, cảm ơn bạn đã trans một câu truyện hay như thế và mình có thể hỏi bạn điều này được không. Mình muốn đem câu truyện này về Wordpress của mình, và sẽ credit đầy đủ, bạn không cần phải lo láng vì điều đó. Uhm, bạn không đồng ý cũng không sao cả. Nhưng có thể cho mình câu trả lời sớm nhất được không.
    Càm ơn

    ReplyDelete