Friday 29 April 2011

[short-fic] Giáo sư có vấn đề chap 5

Vol 7 – Ngày 8 tháng 8

Bị tỏ tình, bị tỏ tình, phải làm sao bây giờ, tối qua bị tên kia nói thích mình a!

Jaejoong vừa nấu cơm vừa nghĩ đông nghĩ tây. Nói thật, U-know hẳn là không tồi đi, trừ bỏ tính cách đê tiện, còn lại khuôn mặt cũng đẹp, body cũng đẹp, XXX cũng giỏi, tóm lại hắn đúng là một đám hời.

Nhưng lại nghĩ lúc trước bản thân vì muốn thay đổi một cuộc sống mới, không muốn là một kẻ đồng tính luyến ái mới rời Hàn qua đây sao?


Lúc ấy đã quyết tâm đến cỡ nào, sang Mĩ sinh sống, sẽ thay đổi để phù hợp với quy phạm xã hội bình thường, sẽ học cách yêu phụ nữ, sẽ học cách từ chối lực hấp dẫn của người cùng phái, cậu khờ dại nghĩ rằng, chỉ cần rời khỏi Hàn quốc là có thể ép chính mình trưởng thành lên, là một Kim Jaejoong hoàn toàn mới

Có điều, gặp phải người đó, cuộc sống mà cậu đã vất vả ép mình vào lại bị lệch khỏi quỹ đạo vốn có của nó.

Cậu thở dài một lần nữa, đổ đồ ăn ra đĩa, bưng ra bàn ăn. Chân giò hun khói cùng xà lách trộn, mới nhìn quả thực đẹp mắt

“Thơm quá, để tôi giúp cậu” Không biết đã vào phòng từ lúc nào, Yunho đột nhiên cầm lấy chén đũa. Vốn cũng không phải là chuyện gì lớn, thế nhưng người ta lại đứng ở phía sau, hai tay vòng qua thắt lưng cậu mà đỡ lấy đĩa đồ ăn, ai nhìn vào đều nghĩ Jaejoong đang bị ôm trong lòng, làm cậu toàn thân cứng đờ, không dám cử động

Trái tim đập loạn nhịp, tựa hồ như rớt ra ngoài

Vì sao lại thích mình?

U-know là bởi vì mới bị vị hôn thê từ hôn, cảm thấy u sầu nên mới thích mình sao?

“U-know, thầy không phải là Gay đúng không?” Jaejoong giữ nguyên tư thế, lựa lời cẩn thận hỏi

“Điều đó có quan trọng không?”

“Cũng không phải quan trọng hay không, chỉ là…”

“Không quan trọng là được rồi, ăn cơm đi”

Nhìn đối phương đi ra ngoài, lúc nào cũng tự tung tự tác làm theo ý mình, Jaejoong không khỏi thở dài. Đột nhiên Yunho quay đầu lại, cười rạng rỡ “Tôi chỉ biết, ở cùng một nhà với cậu, rất tốt”

“A?” Vậy là có ý gì

Không tồi, hai chữ này bao hàm phạm vi rất rộng đi, có thể là tài nấu nướng của mình rất tốt, khả năng tìm tư liệu của mình rất tốt, mình chăm sóc người ta rất tốt, cũng có thể hiểu là yêu, cũng có thể không

Cậu ngơ ngác đi theo Yunho, nhìn người trước mặt tao nhã đặt chén đũa lên bàn. Tiếng đồ sứ chạm vào mặt bàn, không hiểu vì sao giống như đập thẳng vào não cậu, bén nhọn mà đau đớn.Cậu ghét cảm giác này, bởi vậy không nhịn được hỏi lại “Là ý gì?”

Yunho đứng im, khuôn mặt tươi cười tựa hồ bao hàm rất nhiều tình ý, nhưng là cậu nhìn mãi cũng không rõ. Cuối cùng, đối phương thở dài một hơi, ngón tay thon dài chỉ vào ngực trái của mình

“Ở bên cạnh cậu, nơi này đập rất nhanh”



Vol 8 – Ngày 9 tháng 8

“Kim Jaejoong, cậu thích tôi phải không?”

“Không”

“Đừng có giả bộ”

“Tôi không có giả bộ, còn có, ai cho anh gọi thẳng tên tiếng Hàn của tôi”

“Ack, cậu để ý mấy chuyện này sao, vậy cậu cũng gọi tôi là Yunho đi”



Vol 9 – Ngày 19 tháng 8

“Jaejoongie, ví của anh đâu rồi?”

Tiếng hỏi vọng ra từ phòng khách, từ nãy tới giờ ai đó đã tán loạn lục tung cả nhà lên để tìm đồ, Jaejoong đang đọc báo, lạnh tanh nói “Trên bàn học”

Lập tức cảm giác có một cơn lốc cuốn thẳng tới phòng làm việc, thiếu điều vấp vào chậu hoa đặt góc nhà bếp. Sau hai tuần sống chung, Jaejoong càng ngày càng có cảm giác tên giáo sư thường ngày ở trường đại học có chỉ số IQ rất cao kia, trí nhớ so với ông cụ 70 tuổi còn kém xa

“Thẻ công tác trong ví đâu mất rồi?” Lần thứ hai thanh âm nhão nhoẹt lại vang lên như chứng minh suy nghĩ của cậu

“Ở tủ đầu giường”

Đọc hết tờ báo, Jaejoong quyết định đi pha cho mình một ly cà phê. Mới vừa đứng lên đã nghe Yunho ngạc nhiên hỏi “Sao lại ở đầu giường”

“Ai biết, anh vốn kì cục mà”

Từ sau lần đó, giáo sư U-know cao cao tại thượng kiêu ngạo không ai bằng trở nên thực ngoan ngoãn, hệt như sư tử bị thuần phục, ở nhà lúc nào cũng trưng ra bộ dạng vô cùng đáng yêu. Jaejoong phát hiện ra người yêu không những không biết tự lo ăn uống, chăm sóc bản thân mình, mà ngay cả những kĩ năng sống cơ bản cũng rất có vấn đề. Cậu thấy mình giống hệt như con sư tử cha, nếu quăng nó tự sinh tồn hẳn là chết từ lúc nào mất rồi. Căn cứ vào luận điệu đó, thái độ của Jaejoong đối với thày dạy của mình cũng trở nên vô cùng kiêu ngạo

“Jung Yunho, không cầm theo sạc pin máy tính à?” Nhìn người đang bận túi bụi chuẩn bị tư liệu tham gia hội nghị học thuật, cậu nhịn không được quay qua hỏi

“A, phải, thiếu chút nữa quên mất”

Không phải thiếu chút nữa đã quên, mà là căn bản thực sự quên mất tiêu rồi

Cậu thực hoài nghi cái kẻ trước đây đem cậu đùa bỡn trong lòng bàn tay cùng với cái người đang ở trước mặt mình có phải là một hay không. Vấn đề này ngày hôm qua Jaejoong đã nhịn không được mà đem ra hỏi

Căn cứ theo những gì Jung Yunho nói, bộ dạng này của anh vốn chỉ có những người vô cùng thân thuộc mới được thấy, hay nói cách khác chính là một Jung Yunho “thật” nhất. Còn ở những thời điểm khác nhau, vì có thể tồn tại trong một xã hội vô cùng phức tạp, phải tự khoác lên mình những chiếc mặt nạ khác nhau. Cậu không khỏi thừa nhận, nghe được những lời này, cảm giác có chút đắc ý cùng ngọt ngào

“Anh phải đi rồi, ba ngày tới không cần nhớ anh quá đâu”

“Cút, ai thèm nhớ anh”

4 comments:

  1. Cám ơn au nhiều, trc h e rất thường và rất thích fic của ss trans, bây giờ mới có dịp cảm ơn. Cám ơn ss n lắm, ss trans fic mượt lắm. cố lên nha ss.
    àh, cho em hỏi cái này hơi riêng tư: tại sao ss chỉ để theme là JYJ?

    ReplyDelete
  2. Thật sự rất thích cách edit của bạn, sao đọc rất thích á, có điều như mình đã nói, hình như là short fic nên có cảm giác nó đi nhanh, nếu như kéo dài thêm chút nữa, có lẽ sẽ có dư âm hơn nhiều ^^

    ReplyDelete
  3. rất là thích fic này <3 ss làm ơn đừng bỏ fic nha <3 àh cho em hỏi ss có thể cho em link trans tiếng anh k ạh T^T chờ sốt ruột qá :P

    ReplyDelete
  4. làm sao KJJ biết JYH xxx giỏi nhì? mình nhớ từ đầu đến giờ 2 người đâu có làm chuyện đó. Nếu có thì lúc đó JJ bị say bí tỉ đâu có nhớ gì, sau đó 2 người dù sống chung nhưng đâu có làm ( trong fic ko nói đến và mình cũng nghĩ là ko có .. hehehe), chắc là bạn au cao hứng đây....

    Đoạn cuối YH mắc cười quá ...KJJ giống như sư tử cha ư ?? .. haha ... nghe vui quá... hai người này khi ở chung với nhau đúng là "ấm cúng" hết sức he.

    Thanks bạn.

    ReplyDelete