Sunday 9 May 2010

[longfic] N.B.S.B - chap 7


Chapter 7

Cupid và các trợ lý luôn tự hào là họ khác hẳn các công ty môi giới khác. Tất cả đều làm theo một quy trình chung, thu thập thông tin khách hàng, dựa trên những sở thích mà họ cung cấp để tìm một đối tượng công ty nghĩ sẽ thích hợp, sắp xếp cuộc hẹn cho cả hai, và sau đó để mọi thứ tự đến. Còn Changmin thì khác, công ty của cậu thường xếp mọi người vào chung một nhóm lớn, tổ chức gặp gỡ để họ tự lựa chọn. Điều đó thường dẫn đến những kết quả khác nhau, có khi nhiều khách hàng cùng chọn chung một đối tượng, có khi đối tượng họ chọn lại khác hẳn những thông tin họ đã cung cấp, và có cả trường hợp họ chẳng thích ai trong số những người gặp mặt. Cậu luôn tin cách làm của mình là tốt nhất, bởi vì sau mỗi chương trình như thế, luôn có ít nhất một cặp đôi mới ra đời.

Changmin đang xem xét lại kế hoạch mà các thành viên khác chuẩn bị cho tuần này, nên khi có tiếng chuông điện thoại vang lên, cậu bắt máy mà không thèm nhìn màn hình “Cupid và các trợ lý, tôi là Shim Changmin”

“Tôi là Kim Hyunjoong”

“Hyunjoong-shii” Cậu vẫn nhớ anh chàng quản lý gallery, anh trai Kim Yuri. Cô nàng này đã đăng kí rất nhiều chương trình mai mối đến nỗi không tham gia hết. Vì không muốn lãng phí nên Hyunjoong đã tới thay em mình và giúp cô lựa chọn. Thường Changmin sẽ chẳng bao giờ đồng ý, nếu không trực tiếp gặp gỡ thì sao biết được họ có hợp với mình hay không. Nhưng Hyunjoong thuyết phục cậu bằng cách cho mượn gallery của anh để tổ chức một trong những buổi gặp mặt. Là một người kinh doanh, Changmin thật không nỡ lòng nào từ chối

“Xin lỗi nếu tôi phiền cậu đang làm việc” Anh nói “Yuri mới bảo tôi nó muốn rút khỏi chương trình của công ty cậu”

“Oh” Changmin cắn môi “Anh muốn hoàn lại tiền àh? Vì chúng tôi đã có thỏa thuận trước là…”

“Thực ra tôi chỉ muốn hỏi tôi có thể thế chỗ của Yuri hẳn được không?”

Well, thật là ngoài mong đợi “Anh muốn tham gia chương trình mai mối àh?”

“Dẫu sao chúng tôi cũng không thể được hoàn lại toàn bộ tiền. Nếu tôi tham gia thay Yuri có phải tốt hơn không”

+++

Rui đến xưởng vẽ của Hero hàng ngày. Cậu đang bắt đầu chuẩn bị cho buổi triển lãm kế tiếp, nên anh có cơ hội xem các bức vẽ của cậu từ khi chúng mới bắt đầu được hình thành

Anh không biết phải diễn tả cảm giác khi Hero đồng ý để anh tổ chức triển lãm như thế nào. Cho dù ai nói gì chăng nữa, Rui luôn tin Hero. Bởi vì nhờ tác phẩm của cậu, anh mới bắt đầu có lòng tin vào bản thân mình, Rui đã coi việc giúp đỡ Hero là nhiệm vụ của anh

Nhìn Hero luôn tay xé nát những bản phác thảo, Rui thấy Hero cần thả lỏng bản thân mình. Anh quyết định đưa cậu đi trượt băng


Jaejoong viết được đến đó và…lại tắc. Cậu đứng gườm gườm sân băng đang vẫy gọi trước mặt “Sao tên biến thái chết tiệt đó không rời buổi thuyết trình sang ngày khác nhỉ?”

Sau khi nhận được thông báo buổi gặp mặt kế tiếp mọi người sẽ tới sân băng, cậu đã hình dung ra cảnh Rui dạy Hero cách trượt. Suy nghĩ đó cứ lặp đi lặp lại trong đầu, làm Jaejoong cực kì háo hức muốn viết ra giấy. Đây là lần đầu cậu cần đến sự giúp đỡ của hắn – sau hai tuần đóng giả làm người yêu, mối quan hệ của họ đã khá hơn một chút, vẫn là những màn xỏ xiên xỉa xói quen thuộc, nhưng theo một cách thân thiện hơn


Tên chết tiệt đó phá lên cười khi cậu điện thoại cho hắn hôm qua “Trượt băng á? Thật không?”

“Cái này là để cho cuốn sách của tôi” Jaejoong nghiến răng

“Nhưng trượt băng thì chán chết đi được. Ý tôi là hai người đi vòng vòng cái sân tí hin, tay nắm tay, hết, chả có gì thú vị cả”

“Không phải cứ liên quan đến cái giường mới là vui vẻ. Anh chưa bao giờ đưa ai trong số những người anh hẹn hò đi trượt băng à?”

“Không” Jaejoong thề là cậu thấy hắn đang nhếch môi cười “Bởi vì, nói thật chứ, ai cần mấy cái màn dạo đầu màu mè thế, trong khi cậu có thể ra tay ngay lập tức”

“Anh thực sự, thực sự là một tên dâm đãng”

Yunho cười duyên dáng

“Vậy rốt cuộc anh có mô phỏng cảnh này cho tôi không?” Chẳng phải vì lý do này cậu mới đồng ý giả vờ làm người yêu anh ta sao “Tôi đã ăn tối với nhà anh hai lần, lần đầu tiên còn có cả bạn anh nữa, chưa kể các buổi học nấu ăn với mẹ anh. Anh nợ tôi ba lần rồi. Đến lượt anh thực hiện phần việc của mình đi chứ”

“Tôi biết” Yunho ngừng lại một chút “Nhưng tôi có buổi thuyết trình trước hội đồng vào ngày mai, tôi không tham gia sự kiện mai mối lần này được”

Cậu gào lên “Sao anh không nói sớm”


Và bây giờ, Jaejoong đang đứng ở đường bao, nhìn mọi người từng đôi một trượt trên sân. Dĩ nhiên không phải ai cũng biết cách trượt, nên một số đã xung phong dạy những người còn lại, đây cũng là cơ hội để tiến lại gần trái tim đối phương hơn

“Anh không tham gia cùng mọi người sao, Jaejoong-shii?” Là Changmin lên tiếng hỏi, chiếc máy ảnh Polaroid treo lủng lẳng ở cổ

“Tôi không muốn tự biến mình thành thằng ngốc. Cậu đang chụp ảnh àh?”

“Hôm nay là lần gặp gỡ thứ ba rồi, thường thì khoảng thời gian này các cặp đôi đã được xác định” Changmin mỉm cười, mắt cong lên “Không phải ai cũng có được happy-ending, nhưng mà những bức ảnh vẫn sẽ là một kỉ niệm đẹp”

Một người vừa trượt ngã ngay giữa sân “Cậu chỉ muốn chụp lại cảnh mọi người tự biến mình thành trò hề thôi”

“Cả cái đấy nữa” Changmin cười toe toét làm Jaejoong cũng cười theo. Cậu luôn nghĩ Shim Changmin, giám đốc của Cupid và các trợ lý, ở một khía cạnh nào đó, rất giống con sói già gian ác, và cậu đã không lầm. Jaejoong đứng nhìn Changmin trượt một cách điêu luyện ra chỗ mọi người, tay không ngừng chớp lấy những khoảnh khắc vui vẻ ngọt ngào

Cậu cố gắng tưởng tượng ra không khí cần thiết cho câu chuyện của mình, cái cách Rui dạy Hero trượt băng “Cái tên chết toi đó, nếu mình có thể trượt được thì đã dễ hình dung hơn nhiều”

“Tôi có thể dạy cậu”

Jaejoong quay đầu lại “Hyunjoong-shii! Anh đứng đây bao lâu rồi?”

“Không lâu lắm” Anh ngồi xuống cạnh Jaejoong “cậu đang tự nói chuyện với mình àh, dễ thương thật”

Jaejoong đỏ mặt, không khí giữa hai người khá thoải mái, dù chẳng ai nói với ai câu nào


“Em gái lại có cuộc gặp mặt khác à?”

“Không” Hyunjoong cười cười “Thực ra tôi đã thay chỗ nó rồi”

“Tại sao?” Điều này làm cậu tò mò. Hyunjoong không cho người ta cái cảm giác phải nhờ đến một công ty mai mối để tìm một nửa của mình. Từ lần đầu tiên gặp mặt, Jaejoong đã nghĩ anh là kiểu người luôn biết mình muốn gì, và làm cách nào để đạt được thứ mình muốn. Hoàn toàn không phải là một kẻ kiêu ngạo, chỉ là Hyunjoong tự tin vào khả năng của bản thân.

Thay vì trả lời, anh nhặt đôi giày Jaejoong để dưới sàn lên “Đi giày vào, chúng ta sẽ cùng trượt”

Jaejoong đưa tay nhận lấy “Ah nhân tiện, chúng ta biết nhau lâu rồi nhưng tôi vẫn chưa biết tên họ đầy đủ của anh”

Hyunjoong phá lên cười “Là Kim Hyunjoong”

“Anh cũng họ Kim àh, bạn thân của tôi cũng họ Kim” Jaejoong nhớ tới Kibum, cậu luôn coi anh là người bạn thân nhất của mình, hơn là một biên tập viên

“Cậu cũng mang họ Kim nữa”

Jaejoong nhún vai “Có lẽ tôi dễ thích nghi với những người họ Kim hơn những họ khác” Cậu cũng khá thân với Junsu và Heechul

“Có lẽ”

“Xong!” Jaejoong tuyên bố, đứng thẳng người dậy, và ngay lập tức mất thăng bằng. Hyunjoong túm lấy Jaejoong giữ cậu khỏi ngã “Cẩn thận đấy” Anh cảnh báo trước khi dẫn cậu vào sân

“Anh trượt giỏi thật” Cậu bước thử một vài bước trong khi vẫn giữ tay Hyunjoong. Được hai ba bước thì Jaejoong trượt chân, suýt nữa ngã vào người vị huấn luyện viên của mình, nến như anh không kịp đỡ cậu “Xin lỗi, đây là lần đầu tiên của tôi”

“Không sao đâu” Hyunjoong nắm tay Jaejoong chặt hơn, một tay vòng qua eo cậu. Jaejoong bước thêm một vài bước nữa, với Hyunjoong ở bên cạnh giúp giữ thăng bằng “Tôi sẽ không để cậu ngã đâu”


Rui buông tay Hero và trượt ra giữa sân

“Rui!” Hero ngay lập tức bám vào thanh chắn ở đường bao, cảm tưởng như cậu sẽ ngã ngay lập tức mất

Anh mỉm cười “Cậu làm được mà, Hero”

Cậu cắn môi, rụt rè thả tay ra

“Cậu vẫn đang đứng được đấy thôi. Giờ thì thử trượt ra chỗ tôi xem”

Hero đặt bước chân đầu tiên. Thêm một bước nữa. Rui đã dạy cậu trượt gần nửa tiếng đồng hồ. Một bước nữa. Lại thêm một bước nữa. Dường như mặt băng trôi đi dưới gót giày, và Hero có cảm giác như mình đang bay

Rui vẫn giữ nụ cười trên môi khi Hero chạm vào tay anh “Cậu là một học viên rất cừ”

“Cảm ơn” Hero nắm lấy tay anh xiết nhẹ “Cảm ơn”

+++

“Công viên giải trí áh?”

“Tôi đã nói là tôi sẽ bù cho cậu mà” Yunho rút tiền ra trả tiền vé “Một câu chuyện tình yêu không thể hoàn hảo nếu không có cảnh ở công viên giải trí”

Jaejoong đảo mắt khi người nhân viên kiểm tra vé trước khi cho họ vào “Tôi nhờ anh đưa tôi tới sân trượt băng, vì đó là cảnh tôi muốn viết. Công viên giải trí còn chưa bao giờ xuất hiện trong đầu tôi, đồ ngốc”

“Sao không?” Yunho nhìn quanh “Tin tôi đi, hẹn hò ở công viên giải trí vui hơn nhiều. Chúng ta có thể chơi trò chơi, xem show, và đi đu quay nữa”

“Chẳng qua anh không biết trượt băng thôi”

Yunho không nói gì khiến Jaejoong trợn mắt “Ôi chúa ơi, thật àh?”

“Im đi” Anh càu nhàu “Tôi đang giúp cậu mô phỏng cảnh ở công viên giải trí còn gì nữa” Jung Yunho là một người luôn giữ lời, anh sẽ thực hiện phần công việc mình đã hứa. Đâu phải lỗi của Yunho khi buổi thuyết trình lại trùng với buổi gặp của công ty mai mối, mà cái buổi gặp đó lại diễn ra ở sân trượt băng, cái trò duy nhất anh…không được giỏi cho lắm

“Nhưng không có cảnh ở công viên giải trí”

“Cậu là người viết mà, tự thêm vào là được”

+++

Cả hai đứng xếp hàng ở chỗ tàu lượn siêu tốc. Nó cao khoảng chừng 60 mét, những vòng tròn và xoắn ốc cùng với vận tốc lớn có thể khiến mọi người choáng váng

Jaejoong gắt gỏng “Chơi tàu lượn siêu tốc thì lãng mạn chỗ nào?”

“Rồi cậu sẽ thấy” Người nhân viên mở thanh chắn cho khách vào chỗ ngồi, Yunho ngay lập tức lôi Jaejoong lên đầu tiên “Đeo dây an toàn vào”

“Tôi không phải trẻ con. Nghiêm túc mà nói, tôi có thể hiểu sao các cặp tình nhân thích chọn đu quay để cùng chơi. Nhưng mà tàu lượn siêu tốc thì lãng mạn chỗ nào, bò lên được đến chỗ cao nhất rồi rơi cái rầm và sợ xanh mặt”

“Cậu nói nhiều quá”

Jaejoong vừa định mở miệng thì tàu lượn bắt đầu khởi động. Rất nhanh. Cậu có thể cảm nhận tóc mình chọc vào mặt, hai tay xiết chặt thanh chắn, còn không khí dường như bị rút cạn khỏi buồng phổi

Tàu đột ngột đứng khựng lại, Jaejoong mở mắt ra (cậu còn không biết mình nhắm lại lúc nào) và không thể nào chớp mắt. Họ đang ở trên đỉnh cao nhất, trước mắt cậu là màu xanh mướt của những tán cây khổng lồ, với tiếng gió hòa cùng tiếng chim. Màu xanh dịu dàng của những hồ nước phía xa khu rừng lấp lánh phản chiếu

“Rất đẹp, phải không?” Yunho nắm lấy tay Jaejoong xiết nhẹ “Giờ thì, đừng buông tay ra”

Và, chiếc tàu lượn lại chuyển động một lần nữa, cậu đang rơi xuống. Tay vung lên thật cao, cả hai hét bằng tất cả sức lực của mình. Tóc cậu vẫn chọc vào mặt, nhưng Jaejoong không còn cảm thấy đau nữa, cậu vẫn có thể thở bình thường, mặc dù mình đang rơi thật nhanh

Chỉ bởi vì Yunho vẫn nắm chặt tay cậu

+++

“Này” Yunho đặt hai lon soda lên bàn

Jaejoong rời mắt khỏi cuốn vở, cầm lấy một lon nước mở ra “Cảm ơn” Rồi lại cúi xuống tiếp tục những dòng chữ viết vội. Sau tàu lượn, Yunho đã lôi Jaejoong đi chơi xe đụng, ngựa gỗ, cuối cùng là tách trà xoay. Lúc bước ra khỏi đó, cả hai đều chóng mặt kinh khủng nên quyết định ngồi nghỉ một chút

Lon soda của Yunho đã cạn, nhưng lon của cậu vẫn còn nguyên “Cậu phải thích viết lách lắm nhỉ”

“Hmm?” Jaejoong còn không thèm liếc mắt nhìn người đối diện

“Lúc nào cậu cũng mang mấy cuốn sổ bên mình vậy à?”

“Hầu như là thế” Rốt cuộc Jaejoong cũng bỏ bút xuống “Tôi không biết lúc nào cảm hứng của mình chợt đến, nên tốt nhất là chuẩn bị trước”

“Vậy sáng tác luôn là giấc mơ từ thời thơ ấu của cậu àh?”

“Cũng khó giải thích lắm. Với tôi mà nói thì giống như đó là một điều hết sức tự nhiên. Tôi chưa bao giờ nghĩ đến khi mình không thể tiếp tục, thậm chí có lúc không biết bằng cách nào, trí tưởng tượng của tôi tự gợi lên thành những câu chuyện. Tôi chưa từng có suy nghĩ muốn từ bỏ”

“Có lẽ rất tuyệt khi được làm việc cậu luôn ao ước nhỉ”

“Dĩ nhiên” Jaejoong thở dài “Nhưng việc xuất bản không phải dễ dàng gì. Trước khi bản thảo đầu tiên của tôi được nhà xuất bản Storybook chấp nhận, rất nhiều người đã khuyên tôi viết lách không phải là thứ đáng giá để theo đuổi. Không phải ai muốn trở thành nhà văn cũng có thể thành công. Tôi cũng đã tranh cãi với cha mẹ rất nhiều – cả hai đều muốn tôi học quản lý khách sạn và nhà hàng để về tiếp quản nhà hàng của gia đình. Họ sợ tôi không có đường lui nếu việc sáng tác không tiến triển thuận lợi”

“Cậu có nghe lời cha mẹ không?”

“Không, tôi đã rời Chungnam ngay sau khi tốt nghiệp cao trung và một mình lên Seoul. Cha mẹ nói sẽ không trả tiền học nếu tôi chọn khoa sáng tác văn học. Có một điều may mắn là tôi đã đăng kí một chương trình học bổng và được chấp nhận. Nhưng luôn đảm bảo kết quả học tập ổn định trong khi phải làm các công việc part-time rất khó. Thêm vào đó là cảm giác nhớ nhà nữa, nó rất tệ”

“Gia đình của cậu, cậu có hối hận vì đã rời bỏ gia đình theo giấc mơ của mình không?”

“Lúc đầu” Jaejoong thừa nhận “Sống một mình ở thành phố, nơi anh chẳng biết gì về nó quả thực khó khăn. Và còn tệ hơn nữa là không có ai để dựa vào khi mọi chuyện trở nên xấu đi, hay khi các nhà phê bình chê bai tác phẩm của anh. Nhưng nếu tôi không bỏ nhà đi, tôi cá là mình sẽ chẳng thể được như ngày hôm nay. Những kinh nghiệm tích lũy được khi sống một mình khiến bản thân tôi ngày càng mạnh mẽ để kiên trì theo đuổi ước mơ. Nên cuối cùng tôi đã nghĩ, tôi cần phải ra đi, dang rộng đôi cánh của mình, trưởng thành hơn và trở thành người cha mẹ tôi có thể tự hào”

“Tôi hiểu” Cô ấy chắc cũng đã có cảm giác như thế “Cảm ơn cậu”

“Huh?”

“Cảm ơn cậu” Yunho mỉm cười “Nhờ có cậu mà tôi đã hiểu ra được một điều lẽ ra tôi phải biết từ lâu lắm rồi”


U-know và Hero vẫn chưa phải những người bạn thân thiết nhất, nhưng họ hiểu nhau. U-know hiểu nỗi cô đơn gặm nhấm tâm hồn Hero, và Hero hiểu khao khát được chứng tỏ mình với những người xung quanh của U-know

Cả hai mới trở thành hàng xóm của nhau. U-know đã dọn tới căn hộ bên cạnh nhà Hero được khoảng một tháng, đó cũng là khi tình bạn của họ bắt đầu. U-know nhận ra dường như Hero lại một lần nữa khép chặt bản thân mình, nên anh quyết định đưa cậu đi công viên giải trí chơi

“BOO!”

Hero hét lên, tay ôm ngực. U-know cười lớn khi anh đưa cậu con thú bông Hamtaro “Tôi thấy cậu cứ nhìn nó mãi”

“Anh mua cho tôi àh?”

“Dĩ nhiện là không” Anh búng nhẹ lên trán cậu “Tôi đã giành được nó cho cậu đấy”

+++

Khi Yunho trở về nhà, anh rón rén vào thư viện của cha, và lấy một cuốn sách của Kim Jaejoong


trans by wind JJ


T/N: thank you for all your comments ^^ love

6 comments:

  1. moonlight91200710 May 2010 at 09:01

    thanks
    mình không biết phải com gì cả
    nhưng cũng thanks đẻ động viên bạn

    ReplyDelete
  2. Kaschan : Ôi tớ ngạc nhiên :)) THế này hóa ra tình địch của Yun là Hyun Joong sao =))).
    Taị ít fic có sự cạnh tranh với Hyun Joong lắm, đa phần Hyun là bạn thân thôi. Mà.. cái truyện của Jae viết cứ đề cập đến Rui , chả phải là nhân vật manga được chuyển thể thành vai diễn của Hyun Joong trong BOF sao , chẹp chẹp.
    Rồi rồi xem Yun vs với Hyun Joong thú vị đến đâu ( tiếc là fic này độ 4D của Hyun chưa cao lắm :P )

    Ôm bạn wind :x Tốc độ trans của bạn nhanh quá :x

    ReplyDelete
  3. Kaschan P/S: Ngay từ cái chap này, đã thấy sự ưu tiên dành cho Yun rồi. Trong tiểu thuyết của mình, "Hero " và "U-Know" , họ hiểu được những điều quan trọng về đối phương. Mà cũng đúng, bởi Yun là đối tác thực sự trong phi vụ " giả vờ yêu " này...

    ReplyDelete
  4. Lại là s đây, s ixora í.

    Một bước tiến mới em nhỉ, thế là đã có ngày Jae ngồi kể về quá khứ của cậu cho anh nghe, có lẽ Jae ko hẳn là kiểu người quá khép kín, nhưng việc ngồi kể lại quá khứ, lại là trút hết nỗi lòng như thế cũng là một sự mở đầu khả quan cho hai người rồi.

    Nhưng lòng đã lo lắng khi biết về cô bạn gái, giờ này Yun vẫn còn nghĩ tới cô ấy kìa. Thế mà còn xuất hiện thêm HJ nữa, mà có vẻ Jae cũng rất thân thiện với anh chàng HJ này. Anh này thì đang nhắm Jae là cái chắc rồi, lại thuộc kiểu người thừa tự tin, thừa cả sự lịch sự, phong độ, và tấn công từng bước một, chứ ko phải dạng playboy như Yun nữa.

    Phen này chuyện tình Yunjae chắc chắn nhiều sóng gió rồi.

    ReplyDelete
  5. Theo chân wind từ các shortfic, không ngờ wind cũng dịch cả longfic nữa.

    Cái fic này, motif không mới, nhưng sự giản dị, ấm cúng yêu thương dù có bao nhiêu cũng không lỗi thời, không làm người ta chán. Yêu Yunjae đời thường, giản dị và ấm.

    Thanks wind.

    ReplyDelete
  6. chào wind,tôi mới bik đc blog của bạn gần đây thôi,thix blog của bạn lắm,nhưng ùhm,tôi chỉ thấy fic này chứ hoàn toàn không thấy các fic khác.Bạn có thề chỉ tôi đc ko,àh đây là trag wordpress của tôi.Nếu bạn có thề ans câu hỏi dùm tôi thì viết lên đây nhé cassis2dbsk.wordpress.com

    ReplyDelete