Saturday, 1 May 2010

[longfic] N.B.S.B - chap 2


Chapter 2


“Joongie ~ Noona sẽ đến Azure 8 giờ tối nay, noona mong em đấy, Mwaah!!!”

Mặc dù nghe có vẻ ngọt ngào, nhưng tin nhắn mà Hyori – chị gái lớn nhất của Jaejoong, gửi cho cậu là một mệnh lênh không thể từ chối. Chuyện này tháng nào cũng diễn ra một lần kể từ ngày Jaejoong dọn ra ngoài. Cô tự coi đó là nhiệm vụ của mình, đảm bảo rằng cậu em út có thể thả lỏng và vui vẻ một chút. Là một người tổ chức sự kiện, Kim Hyori luôn được mời tới rất nhiều điểm giải trí ở Seoul. Nếu lần nào may mắn thì lời mời sẽ tới từ một nhà hàng mới mở, ít nhất ở đó cậu cũng được ăn no. Chỉ tiếc là đa số chúng lại tới từ những hộp đêm xa xỉ. Mỗi lần như thế, Jaejoong lại trở thành lái xe bất đắc dĩ vì Hyori chẳng khi nào đủ tỉnh táo để tự lái xe về nhà. Mà tiện thể nói thêm, cậu em út không uống được bất kì loại đồ uống có cồn nào.


Jaejoong nằm dài ở nhà, nghiền ngẫm cuốn tiểu thuyết tình cảm thứ 6 Kibum mang cho cậu, hi vọng là sẽ có được chút cảm hứng. Đây là lần nghẽn mạch sáng tác lâu nhất kể từ khi Jaejoong bắt đầu sự nghiệp viết lách. Những câu chuyện của cậu từ trước tới giờ đều rất khác so với khuôn mẫu. Đôi khi, ý tưởng đến từ những thứ rất bình thường như một chiếc đồng hồ báo thức – trường hợp với cuốn 9095. Lần khác nó đến từ một giấc mơ của cậu. Cốt truyện đã có, cậu chỉ việc bổ xung thêm các chi tiết. Và nhân vật thường lấy hình tượng từ những người trong đời sống thường nhật mà cậu cho là người đọc sẽ thấy hứng thú

Với tác phẩm lãng mạn đầu tay, Jaejoong nghĩ tới một tam giác tình yêu. Sau khi đọc tới cuốn truyện thứ sáu, cậu nhận thấy ngay từ đầu người ta đã biết nhân vật chính rồi sẽ yêu ai. Jaejoong muốn trong câu chuyện của mình, độc giả sẽ phải đoán đến phút cuối cùng, cậu muốn cả hai chàng trai tranh giành tình yêu với nhân vật chính đều được ủng hộ

Ít nhất thì cậu cũng có ý tưởng. Giờ thì Jae phải nghĩ ra được cốt truyện (điều cậu đã hết sức cố gắng trong cả tuần vừa rồi), và các nhân vật phải đủ thu hút để độc giả yêu thích, nhưng cũng không thể dự đoán được kết cục

Có lẽ cậu nên dừng công việc của mình tại đây – yêu cầu của Hyori noona lúc nào cũng phải đặt lên hàng đầu

+++

Azure là một hộp đêm mới khai trương. Hàng dài thanh thiếu niên đứng tụ tập ở ngoài, hi vọng có thể nếm thử hương vị cuộc sống xa hoa nơi đây. Bên trong Azure hầu như đã chật kín. Âm nhạc ồn ào phát ra từ mấy cái loa xếp ở bốn góc, trên sàn nhảy, DJ đang chơi những bản nhạc thịnh hành nhất. So với những nơi khác, Azura khá nhỏ, nó không có dãy phòng riêng mà chỉ có mấy cái bàn xếp theo hình vòng cung bao quanh sàn nhảy. Quầy bar đặt bên trái chiếm tới một nửa diện tích phòng. Mọi người đều ngầm hiểu Azure chỉ dành cho một số vị khách đặc biệt, những người trong xã hội thượng lưu Seoul. Tất cả những gì diễn ra bên trong bức tường của Aruze, sẽ mãi mãi nằm im ở đó

Chính giữa sàn nhảy, Yunho đang có một màn biểu diễn thu hút sự chú ý của tất cả mọi người. Thời anh còn học cao trung, và Ji Hoon lúc đó đang học đại học, một trong những thứ gắn kết hai anh em chính là nhảy, mặc dù phong cách của cả hai rất khác nhau. Nếu Ji Hoon uyển chuyển và mạnh mẽ, thì Yunho thô ráp và cuồng nhiệt. Họ cùng tham gia những cuộc thi đấu và luôn chia nhau hai vị trí đầu bảng. Jung Jin Ho có lần nói tài năng của hai cậu con trai chắc chắn được thừa hưởng từ mẹ chúng, một nữ nghệ sĩ ba lê nổi tiếng trước khi kết hôn với ông.

Yunho kết thúc bài nhảy bằng một tiếng vỗ tay và bước giậm chân, trong tiếng huýt sáo cổ vũ của khán giả. Họ đứng sang hai bên chừa lối cho Yunho đi ra, anh cười rạng rỡ đáp lại sự động viên của mọi người. Bất cứ khi nào Yunho cảm thấy mệt mỏi, anh đều thả mình trong những giai điệu, và sau đó mọi việc dường như đều ổn thỏa

“Với một người lâu rồi không luyện tập, xem ra cậu vẫn tuyệt lắm” Yoochun nhận xét, gọi cho bạn mình một ly vodka

Yunho uống cạn ly rượu của mình, vỗ vỗ vai Yoochun “Cái kẻ không phân biệt được chân trái với chân phải cũng biết nói vậy hả”

“Well, nếu không có những người sáng tác như tụi này, các cậu lấy đâu ra nhạc mà nhảy” Park Yoochun là một trong những nhạc sĩ-nghệ sĩ piano trẻ tài năng nhất của Hàn Quốc từ trước tới giờ. Anh đã thu âm được hai album rất thành công, và những buổi nhạc hội của Yoochun thì luôn hết sạch vé. Fan của Yoochun đa số là phụ nữ, từ tuổi teen cho tới những người đã ngoài 60. Điều đó cũng chẳng có gì ngạc nhiên nến nhìn vào vẻ bề ngoài và sự quyến rũ bẩm sinh của anh.

Yoochun cũng là bạn thân từ nhỏ của Yunho. Cả hai gặp nhau lần đầu ở trường nội trú, khi được phân ở cùng phòng, và họ dính lấy nhau từ đó. So với Yunho vô tâm, Yoochun lại rất chu đáo. Chàng nghệ sĩ nhạy cảm, luôn dùng cảm xúc để quyết định mọi thứ, trái ngược với cậu bạn thân rất thực tế, luôn cân nhắc mọi mặt của vấn đề. Nếu nói Yunho sinh ra với tố chất của nhà lãnh đạo cứng rắn, thì Yoochun chính là người ở trong bóng tối giúp mọi việc diễn ra tốt đẹp. Cả hai đều là những tay chơi nổi tiếng, ấy là trước khi Yoochun tìm được người mà anh muốn ở bên mãi mãi

“Mà Junsu đâu rồi?” Yunho ngó quanh hỏi

Yoochun mỉm cười, mắt sáng lên khi nghe thấy nhắc tên bạn trai mình “Cậu ấy còn buổi tập bóng, nhưng Junsu hứa là sẽ tới” Yoochun gặp Junsu vào năm cuối ở nhạc viện Juilliard, New York. Lần đó anh đang tha thẩn ở công viên trung tâm, đắm mình trong một sáng tác mới, thì bất ngờ bị một quả bóng đập vào đầu. Lúc Yoochun mở mắt ra, anh thấy một thiên thần đang rối rít xin lỗi, và anh biết mình yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Lúc ấy Junsu cùng đội bóng đại diện Hàn Quốc tham gia một trận đấu ở NY, khi cậu quay lại Seoul, cậu đã mang theo trái tim của Yoochun

Dựa vào những tiếng ồn ào của những cô gái ở Azure, có vẻ như Junsu vừa mới tới. Cậu là một trong những tuyển thủ quốc gia xuất sắc nhất Hàn Quốc. Với vẻ ngoài ngây thơ, Junsu luôn được hâm mộ cuồng nhiệt.

Yoochun hôn lên má người yêu khiến cậu đỏ mặt “Anh nhớ em kinh khủng”

“Yoochun, anh lái xe đưa em đi tập chiều nay mà”

Chứng kiến sự thân mật của hai người bạn làm ngực Yunho nhói đau, nhưng anh lờ nó đi. Bất kì khi nào ở cùng Yoochun và Junsu, Yunho đều có cảm giác đó “làm ơn giữ mấy chuyện trên giường của các cậu kín đáo một tí đi”

“Chỉ vì cậu không kiếm được ai ở bên cạnh không có nghĩa là cậu phải phá tôi như vậy, Yunho”

“Chun, im đi” Yunho càu nhàu “Tôi gọi cậu tới đây để có thể quên cái kế hoạch mai mối chết tiệt của cha tôi”

“Và tiện thể vớt vài con cá hả?” Dù mọi người nói cậu ta ngây thơ, nhưng Junsu hoàn toàn không hề ngu ngốc. Lần đầu tiên họ gặp nhau, Yunho muốn thử Junsu nên cố tình tán tỉnh cậu. Junsu đã thẳng thừng từ chối, nói rằng Yunho không phải mẫu người mình thích, sau đó thì cả hai trở thành bạn bè.

Yunho cười đắc ý “Đấy cũng là một phần công việc mà” Nói cho cùng, nếu kế hoạch của Yunho được thực hiện, anh sẽ không thể kiếm được bất kì cô nàng nào trong một vài tuần tới

“Trừ phi hyung tính cặp kè với một người hai lần, còn không thì hyung nên kiếm một cô nàng nào đó nhanh lên” Junsu khuyên

Yunho đang ngồi quay lưng lại phía cửa, đối diện với Yoochun và Junsu

“Ý em là sao”

Yoochun khoái trá ra mặt “Kang Hee Jin vừa mới bước vào, và cô ta đang lại phía này”. Yoochun và Junsu cũng có mặt trong buổi tiệc. Cả hai đều thấy Yunho bỏ đi cùng Hee Jin, biết rằng đó chẳng qua chỉ là tình một đêm. Nhưng có vẻ Kang Hee Jin không hiểu thì phải.

Yunho rủa thầm “Chết tiệt” Không nghĩ ngợi, anh nắm lấy tay người vừa đi qua bàn họ, kéo người đó ngồi xuống cạnh anh, và ép đầu của đối phương dựa lên vai mình

+++

“Em có thấy anh chàng đang nhảy không?” Hyori huýt sáo “Nếu chị trẻ ra vài tuổi, chị chắc chắn sẽ câu anh ta”

“Noona, trước giờ chị có để ý đến vấn đề tuổi tác đâu” Jaejoong nhấp một ngụm ly nước ép nho của mình “Và 30 chưa phải là già”

“Aww, Joongie bé nhỏ thật ngọt ngào quá đi” Hyori cười khúc khích, chọc chọc má cậu em mình. Ngay khi vừa đặt chân tới Azure, cậu đã bị chị lôi lại quầy bar, kể lể đủ mọi chuyện về ba mẹ cũng như những người chị khác. Trong số tất cả những đứa trẻ nhà họ Kim, Hyori và Jaejoong là hai người duy nhất ở Seoul, và cũng hay liên lạc với nhau hơn cả

Cậu đưa mắt nhìn đám đông một lần nữa lấp đầy sàn nhảy sau khi màn biểu diễn của anh chàng đó kết thúc. Jaejoong luôn ghét mấy chỗ như Azure, ánh sáng thì lờ mờ, những cơ thể cứ dính chặt vào nhau, không khí tràn ngập mời gọi và hứa hẹn về tình dục, tất cả đều quá tệ

Bên cạnh cậu, Hyori đang tán tỉnh anh chàng bartender. Hai chị em cậu là khách duy nhất ở đây vì những người khác đều ra bàn riêng hoặc tập trung trên sàn nhảy. Jaejoong phải thừa nhận anh ta dễ thương, rất hợp gu của chị cậu. Đối phương cũng không phải tên ngốc khi bắt đầu đáp trả, đồng nghĩa với việc cậu sẽ không phải đưa chị về nhà hôm nay

Hyori khúc khích cười khi anh chàng bartender thì thầm vào tai cô. Jaejoong đảo mắt, nhấp thêm một ngụm nước nho nữa. Cứ tiếp tục thế này, Jaejoong có thể về nhà trước sau khi chị cậu ra tín hiệu. Họ đã thỏa thuận với nhau kể từ lần đầu tiên những chuyện thế này diễn ra, nếu Hyori tìm được anh chàng ưng ý, và nhận thấy ở một mình với anh ta cũng an toàn, cô sẽ ra hiệu cho Jaejoong đi về. Còn trong vòng 20 phút nữa mà không có gì, Jaejoong sẽ phải ở lại và can thiệp khi anh chàng đó quá trớn

Jaejoong liếc nhìn đồng hồ, thêm 10 phút nữa đã trôi qua, ly nước của cậu đã hết từ lúc nào

“Xin lỗi, tôi muốn thêm một ly nữa”

Anh chàng bartender đang gục đầu lên cổ Hyori. Thật tình mà nói, sao noona của cậu không ra tín hiệu đi cho rồi, chị ấy còn chờ gì nữa không biết? Jaejoong hắng giọng thật lớn, khiến anh ta quay sang nhìn cậu dò hỏi “Nước ép nho”

“Anh sẽ quay lại ngay” Anh ta cầm ly nước của Jaejoong lên, nói với Hyori “Em sẽ chờ”

“Nếu chị thích anh chàng đó vậy sao chị không ra kí hiệu cho em đi”

“Oh, phải rồi, chị quên mất”

Cậu nhìn chị mình trừng trừng

“Quên á, chị chỉ cần vén tóc lên tai mà cũng quên á?”

Hyori bĩu môi “Chị bị phân tâm mà, chị xin lỗi mà”

Vừa vặn anh chàng bartender xuất hiện với một ly nước mới trên tay “Cảm ơn” Jaejoong lẩm bẩm

“Em trai em đẹp thật, chắc là truyền thống gia đình hả?” Anh ta nhận xét khi dựa sát vào người Hyori. Cô cười điệu đàng, vén lọn tóc rũ trên mặt lên bên tai “Đừng đùa nữa, nhột quá”

Jaejoong một hơi uống cạn ly nước của mình, không nên lãng phí tiền của noona.

Ngoại trừ một điều nhỏ là ly đó không phải nước ép nho. Cậu có cảm giác đầu mình đau như búa bổ. Tiếng nhạc trở nên ồn ào hơn, tầm nhìn của cậu mờ dần – có đến hai Hyori trước mặt Jaejoong, ly nước trên tay rơi xuống nền nhà vỡ tan. Tên ngốc đó đã lấy cho cậu rượu nho thay vì nước ép

Lần đầu tiên uống rượu, Jaejoong đã xỉu ngay từ ngụm đầu tiên. Từ sau lần đó, mọi người đều trêu chọc cậu, kẻ uống tệ nhất nhà. Đến lần thứ hai, cậu uống một ly và ói sạch sẽ. Không ai còn mời cậu uống rượu nữa.
Jaejoong loạng choạng đi ra ngoài, một tay ôm đầu cho bớt choáng. Chị cậu và anh chàng bartender quá bận rộn để chú ý đến cậu. Thêm vào đó, lâu lắm rồi Hyori mới tìm được một chàng trai ưng ý, Jaejoong không muốn phá hoại giây phúp vui vẻ của chị cậu

Cả người nóng rực, Jaejoong muốn tìm chỗ rửa mặt cho tỉnh táo lại, không thể lái xe trong tình trạng này được. Cậu cố gắng nhớ đường tới nhà vệ sinh. Xung quanh toàn người là người, níu kéo, xô đẩy, cả tiếng mời gọi, rên rỉ…khi cậu đi ngang qua sàn nhảy. Mùi mồ hôi và tình dục ướt đẫm trong không khí làm cậu muốn bệnh. Quá tối, quá ồn ào, quá chật chội, Jaejoong chỉ muốn thu mình vào một góc, cuộn tròn người lại cho đến khi cơn choáng váng này qua đi, ước gì mọi thứ đừng quay cuồng và dạ dày của cậu đừng nhộn nhạo như thế nữa

Ai đó nắm tay kéo cậu ngồi xuống, đột nhiên Jaejoong thấy đầu mình dựa trên một bờ vai vững chãi. Ít ra thì mọi thứ đã ngừng lại một chút. Cậu nhắm mắt lại dễ chịu khi thấy một bàn tay xoa xoa lên vai mình. Những tiếng xì xào không rõ ràng và một nụ hôn đặt lên trán Jaejoong, mọi thứ có vẻ đang rất tốt đẹp.

Nhưng dạ dày cậu đang sôi lên thật là tệ, và cái cảm giác chua chua khó chịu nơi cổ họng, có lẽ ói ra sẽ dễ chịu hơn nhiều. Tiếng ai đó kêu lên kinh ngạc, bàn tay dang xoa vai cậu bất động, và Jaejoong chìm vào thế giới của riêng mình

+++

Cậu vùi mình vào gối, cái giường thật sự dễ chịu đối với một cơ thể trần trụi mỏi nhừ, tất nhiên là cậu vẫn còn mặc boxer “Cái khỉ…” Jaejoong bật dậy và rên rỉ “Aw! Đầu mình!”

Phải mất một lúc cậu mới biết nhận biết được mọi thứ xung quanh. Rõ ràng là cậu đang ở trong một căn phòng, trên một cái giường lớn. Quần áo của Jaejoong được vất ở cuối giường.

Tiếng ai đó khóa nước trong nhà tắm khiến cậu hoảng sợ, cố gắng kéo chăn lên trùm kín người. Chuyện quái gì đang diễn ra vậy? Tất cả những gì cậu còn nhớ là Hyori đã ra hiệu cho cậu. Sau đó thì mọi thứ đều trống rỗng

“Oh tuyệt, cậu đã dậy rồi ah, mất có hai tiếng nhỉ”

Người đàn ông vừa bước ra vừa lau khô mái tóc nâu sẫm của mình, trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm. Đối phương cao hơn Jaejoong nhưng khuôn mặt trông nhỏ hơn, làn da rám nắng và cơ bắp săn chắc. Anh ta nhìn về phía cậu, nhếch miệng cười. Nốt ruồi trên môi anh ta khiến Jaejoong bị phân tâm. Làm như cậu không biết anh ta cao lớn đẹp trai vậy. Từ người đó tỏa ra mùi vị của dã thú, khiến Jaejoong vô thức xiết chặt chiếc chăn đang quấn quanh mình

Anh ta tiến lại gần Jaejoong, mái tóc còn hơi ướt, từng giọt nước nhỏ xuống khuôn ngực rắn chắc. Cậu lùi lại dần, cho đến khi đầu đập vào thành giường “Ouch!”

“Cậu phải trả nợ cho tôi” Cả hai mặt đối mặt, đôi mắt nâu đen nhìn xoáy vào cậu “Việc cậu đã làm thật không thể tha thứ được”

“Gì-”

“Cậu ói lên khắp bộ đồ của tôi. Cậu có biết nó đắt đến mức nào không?” Yunho nghiến răng “Giờ thì tôi không dám động vào nó nữa”

Cậu ta thực sự rất đẹp – đôi mắt to tròn xoe chớp chớp, hai má ửng hồng, nước da hơi tái, chiếc lưỡi nhỏ liếm quanh bờ môi đỏ. Thêm vào đó là vẻ ngái ngủ vừa tỉnh dậy, mái tóc đen rối bời, mặt vẫn còn lúng túng, làn da trắng mềm mại hé lộ sau tấm chăn quấn quanh người và có vẻ Yunho đã bị lôi cuốn


Mọi thứ dường như đang diễn ra rất ổn. Chàng trai Yunho kéo xuống ngồi cạnh mình rất dễ bảo, không hề phàn nàn khi anh đặt đầu cậu lên vai mình. Khi Hee Jin lại gần, cậu ta còn tỏ vẽ mãn nguyện trong vòng tay Yunho, và thở ra hạnh phúc khi anh hôn lên trán. Hee Jin gần như đã tin lời Yunho khi anh giới thiệu đây là bạn trai của anh. Và ngay khi anh chuẩn bị ăn mừng trong lòng vì sự thông minh của bản thân, thì cậu ta ói sạch sẽ lên người anh

Từ đầu đến chân, khuôn mặt đẹp đẽ của anh, bộ quần áo đắt tiền, đôi giầy bóng lộn. Và phần tệ nhất là, anh không thể quăng cậu ta lại đó vì Kang Hee Jin vẫn đang nhìn. Cặp đôi Chunsu cố giữ vẻ mặt bình thường khi Yunho bước ra khỏi Azure, cùng với bữa trưa hoặc bữa tối của cậu thanh niên trên người. Kang Hee Jin để chắc chắn rằng không phải anh đang đóng kịch, đã rất sẵn lòng đi cùng Yunho và “bạn trai” đến nhà nghỉ gần nhất, thậm chí còn trả tiền phòng cho họ

Yunho rủa xả lần thứ n trong tối nay, Kang Hee Jin rõ ràng thông minh hơn vẻ bề ngoài. Nói thật lòng, nếu anh biết cô ta có thể khiến anh đau đầu thế này, anh sẽ tuyệt đối không ngủ với cô ta đêm đó

“Vì cậu đã phá hủy bộ đồ của tôi, khiến tôi không thể mặc nó nữa” Yunho lên tiếng “Tôi quyết định sẽ mặc đồ của cậu” Đấy là lý do anh đã cởi đồ của cậu ta ra

Trước khi Jaejoong kịp nói gì, Yunho cầm lấy áo cậu tròng qua đầu, và vội vàng bịt mắt lại khi anh cởi khăn tắm, mặc quần của cậu vào “Áo cậu nhỏ hơn tôi hai số, còn quần thì quá ngắn, nhưng mà tôi đoán cũng chẳng thể làm thế nào hơn được”

Jaejoong cũng chỉ biết trơ mắt nhìn khi Yunho cho rằng thật sáng suốt nếu lấy luôn cả đôi giày “Mà tiện thể, phòng này đã được trả cả đêm, nên cậu ở lại cũng được” Miệng anh vẽ lên một nụ cười chua cay “Và bởi vì tôi đã lấy đồ của cậu, nên rất công bằng khi cậu lấy đồ của tôi, nó trong phòng tắm ấy, trên đó vẫn còn bữa ăn của cậu đấy”

Và như thế, Kim Jaejoong bị bỏ lại một mình trong nhà nghỉ, không một manh quần áo trên người, ngoại trừ chiếc boxer của cậu


trans by wind JJ


1 comment:

  1. Mình thích fic này quá. Chưa gì đã hấp dẫn vậy rùi. Hai người gặp nhau kiểu đó tới già cũng không quên đâu nhỉ? không biết tiếp theo sẽ ra sao...mong là happy ending nha...không thì buồn lắm...

    ReplyDelete