Thursday 3 June 2010

[longfic] N.B.S.B - chap 14


Chapter 14

“Heeechul lại làm thêm một anh chàng trợ lý nữa sợ chết khiếp” Kibum kể cho Jaejoong nghe câu chuyện về ông sếp ác quỷ của họ qua điện thoại

Cậu cười lớn “Hyung ấy chắc là bực ghê lắm”

“Rõ ràng” Kibum hỉnh mũi “Em cũng biết anh ấy thế nào rồi còn gì – lúc nào chả nhặng xị lên, nhưng mà chả có gì đáng sợ cả”

“Heechul mà nghe được anh nói vậy, anh ấy sẽ ăn tươi nuốt sống anh cho coi”

“Hey, nhóc, đừng có đùa” Kibum lẩm bẩm gì đó về lỗi trong bản thảo anh đang sửa. Anh không chỉ là biên tập của Jaejoong, mà còn làm cùng một vài tác giả khác. “Jaejoong?”

“Hmm?”


“Em có sao không?”

“Nói chuyện với hyung làm em cảm thấy khá hơn rồi” Anh như nhìn thấy nụ cười của cậu ở phía bên kia “Em đoán chắc vì em đã quen có người ở bên cạnh rồi. Từ lúc tới Jeju em chưa từng ở một mình” Lúc nào cũng có Junsu, Yoochun hoặc Yunho. Ngoài việc ăn trưa với Jaejoong, bất kì khi nào rảnh rỗi Yunho đều dành thời gian cho cậu và hai người bạn của mình. Dường như anh cố tình làm thế để tránh mặt Go Ara

Kibum nhíu mày “Jung Yunho có đối xử tử tế với em không Jae?”

“Dĩ nhiên” Jaejoong nói nhanh, quá nhanh theo quan điểm của Kibum “Anh ta không tệ như chúng ta nghĩ đâu Kibum”

“Em về trước cũng được mà”

“Sao cơ? Có phải em cảm thấy như thế là vì em nhớ nhà không?” Nghe có vẻ hợp lý đấy. Nói cho cùng Jaejoong cũng phải mất một khoảng thời gian dài để thích nghi với Seoul sau khi rời Chungnam. Mặc dù Jeju rất đẹp, nhưng nó không có cảm giác như ở nhà “Chỉ còn bốn ngày nữa thôi, em nghĩ là em sẽ không sao đâu”

Jaejoong, Kibum nghĩ, lâu lâu em chậm thấy sợ. Anh thở dài “Chỉ là…cẩn thận nhé Jae”

“Lúc nào em cũng cẩn thận mà” Cậu phùng má “Em chưa từng trượt ngã hay làm bể cái gì hết từ hôm tới đây á” Sự vụng về của Jaejoong lúc nào cũng là chủ đề nhạy cảm với cậu

Có lẽ chậm không phải từ đúng rồi “Đồ ngốc ạ”

“Yah!” Cậu cười khanh khách “Cám ơn hyung, Kibum. Nói chuyện với ai đó ở nhà làm em thấy khá hơn rồi. Em xin lỗi vì hyung đang làm mà còn quấy rầy. Hyung vẫn đang sửa bản thảo của Seunghyun phải không?”

“Uh. Chuyện của TOP kì này được lắm, em nên đọc thử xem Jae” Choi Seunghyun rất nổi tiếng với series truyện về một gián điệp hoạt động cho chính phủ mang mật danh TOP. Vì cả hai cùng thuộc nhà xuất bản Storybook nên cậu và Seunghyun khá thân nhau

“Em đã hứa sẽ mua một cuốn sau khi phát hành”

“Ngoan, ít nhất thì nhờ thế doanh số cũng được tăng thêm”

Họ nói chuyện thêm một lúc nữa, trước khi Jaejoong chào tạm biệt vì có một vài ý tưởng muốn viết

+++

“Anh không ăn àh?” Ara nhỏ giọng hỏi. Yunho đã ngồi nghịch nghịch đĩa spaghetti kể từ lúc nó được bưng ra “Em đã chọn món yêu thích của anh mỗi khi chúng ta đến Jeju”

Anh thả chiếc nĩa trên tay xuống “Tôi sẽ rất biết ơn nếu cô không nói về chuyện đã qua”

(Khác với Jaejoong, Ara không biết nấu ăn. Trong suốt hai năm họ quen nhau, chưa từng có một bữa nào tự nấu ở nhà hết, Ara nói cô ấy không muốn Yunho chết vì bị ngộ độc thực phẩm. Họ cũng không mấy khi ra ngoài ăn cùng nhau, vì Ara là người mẫu, nên lúc nào cũng phải cẩn thận với mọi thứ mình ăn)

“Em xin lỗi, Yunho” Ara cắn môi, một thói quen mỗi khi cô cảm thấy căng thẳng “Em không muốn làm anh tổn thương”

“Nhưng cô đã làm rồi”

“Anh phải hiểu trở thành người mẫu là giấc mơ của em, lúc công ty đại diện nói em có thể hợp tác với Vogue ở Paris…”

“Tôi hiểu” Yunho ngắt lời “Tôi biết ước mơ đó có ý nghĩa như thế nào với cô”

(Mỗi khi họ ở bên nhau, Ara luôn nói đi nói lại về chuyện đó và cả tương lai của hai người. Yunho thường hình dung về bức tranh gia đình với Ara là vợ anh, còn Ara nghĩ về sự nghiệp người mẫu rực rỡ với Yunho bên cạnh)

“Vậy sao anh lại tức giận?” Ara hỏi “Em biết là mình sai khi đi không một lời từ biệt, nhưng em sợ sẽ không kiềm chế được mình nếu nói với anh. Vả lại đâu phải em không cố gắng liên lạc với anh nữa, Yunho. Anh không nghe cuộc gọi của em, gửi trả tất cả các bưu phẩm mà không mở ra xem. Nên em không còn cách nào khác là ngừng mọi thứ lại”

“Vì tôi không biết mình là gì trong cuộc sống của cô. Tôi là ai, Ara? Nếu tôi vẫn là bạn trai cô, vậy việc cô đi khắp châu Âu với những người đàn ông khác và nói với báo giới cô vẫn độc thân và đang tìm kiếm một mối quan hệ thì tôi phải hiểu như thế nào? Còn nếu tôi chỉ là bạn, sao cô bỏ đi mà không nói tiếng nào? Ít nhất thì cô cũng nên làm thế nếu chúng ta không còn cùng nhau nữa. Tôi không trả lời cô vì như thế không công bằng với tôi. Tôi là người bị bỏ lại ở Hàn Quốc, băn khoăn tự hỏi mình xem liệu tôi có còn được coi là có bạn gái hay không, trong khi bạn gái tôi ở Paris cư xử như thể cô ta không có ai hết”

(Mặc dù việc Ara bỏ đi làm anh bị tổn thương, nhưng Yunho vẫn luôn dõi theo bước chân người yêu, đặc biệt là thời gian cô bắt đầu ở Paris. Anh sưu tầm tất cả những bài báo viết về Ara, mua những tạp chí đăng hình cô, và còn bí mật bay sang Paris xem show diễn đầu tiên. Mọi việc chỉ ngừng lại khi ngay trong show diễn đó, khi được phỏng vấn, cô đã nói hiện cô không có bất kì một người đặc biệt nào, cũng không có ai chờ đợi cô ở quê nhà. Điều đó làm Yunho bị tổn thương, vì anh đã quyết định sẽ chờ đợi cô)

“Em…” Ara không biết phải nói gì “Em phải làm thế vì công việc, Yunho. Họ nói hình tượng của em sẽ bị ảnh hưởng nếu em có người yêu rồi, nên em…”

Yunho cười cay đắng “Luôn luôn là vấn đề đó phải không? Đối với cô, ước mơ làm người mẫu còn quan trọng hơn mối quan hệ của chúng ta”

(Nhờ Jaejoong mà Yunho hiểu được có những ước mơ đáng để đánh đổi, dù sẽ làm ai đó tổn thương. Jaejoong rời bỏ gia đình vì cậu ấy muốn trở thành nhà văn, và Ara rời bỏ anh vì sự nghiệp của mình. Nhưng họ chỉ giống nhau ở điểm đó mà thôi. Bởi vì Jaejoong luôn nghĩ về gia đình, nhờ thế mà quyết tâm của cậu càng được củng cố, còn Ara chỉ quan tâm đến bản thân. Ara ích kỉ, Kim Jaejoong thì không)

+++

Cậu không muốn thừa nhận điều đó, nhưng Hero có cảm giác rất tốt về buổi trưng bày sắp tới. Cậu không phải là một người duy tâm, chỉ là…

BUZZ

Jaejoong đang viết dở chương tiếp theo thì có ai đó gọi cậu trên mạng. Nhìn thấy nickname đang sáng làm cậu mỉm cười

Art_curator: Hey

Art_curator: Tôi đang định tắt máy thì thấy cậu đang online

KJJ33: ah, thật mừng vì anh chưa out

KJJ33: tôi thấy hơi nhớ nhà :(

Art_curator: cậu đang ở Jeju thì vẫn là Hàn Quốc mà

KJJ33: tôi biết, có lẽ là vì tôi đang ở một mình, còn những người khác đều có ai đó đặc biệt ở bên cạnh

KJJ33: lúc nãy gọi điện cho Kibum xong tôi nghĩ là không sao nữa, nhưng mười phút sau tôi lại thấy cô đơn nữa *thở dài*

Art_curator: có tôi ở đây rồi

Art_curator: tôi sẽ ở cùng cậu đến khi cậu không còn thấy cô đơn nữa

+++

“Em yêu anh, Yunho” Ara nói “Chưa bao giờ ngừng yêu anh”

Yunho chết lặng. Anh phải cảm thấy hạnh phúc khi nghe những lời đó chứ – bởi vì cho dù anh đã cố chối bỏ nó đến thế nào chăng nữa, sau bằng ấy năm, vẫn chỉ có một mình Go Ara trong trái tim anh. Yunho ngủ với những người khác để quên đi cảm giác cô để lại, anh đắm mình trong công việc để giả vờ cô chưa từng tồn tại, và tỏ ra mọi thứ đều ổn cả vì không muốn người khác nhận ra mình vẫn còn đau đớn

Cô nắm lấy tay anh “Anh có còn nhớ lời hứa ở NY không, Yunho? Khi Yoochun trở thành nhạc sĩ nổi tiếng, anh sẽ chỉ đưa duy nhất em đến dự concert của anh ấy thôi” Cô ngừng lại trước khi nói tiếp “Em đã theo dõi tin tức về tất cả các concert của Park Yoochun, anh chưa từng đưa ai đi cùng cả Yunho”

Việc Yunho không bao giờ có bạn đồng hành khi đến những buổi diễn của Yoochun như một lời nhắn tới Ara, rằng cho dù cô ở đâu, anh vẫn đang chờ đợi

“Cô nhầm rồi” Yunho rút tay về “Tôi đã không còn giữ lời hứa đó nữa”

(Jung Yunho đã mời Kim Jaejoong đến buổi diễn gần đây nhất của Park Yoochun, và giới thiệu cậu là đối tượng hẹn hò của anh với mọi người)

+++

KJJ33: buổi triển lãm mới thế nào?

Art_curator: bình thường. Có nhiều nhà sưu tập hứng thú với các tác phẩm trưng bày lắm. Đấy là cơ hội tốt cho các họa sĩ tham gia

KJJ33: xin lỗi vì tôi không đến được

Art_curator: không sao. Cậu không có sự lựa chọn nào vì phải đi Jeju đột ngột thế mà. Ngoài việc nhớ nhà ra thì cậu có chơi vui không?

KJJ33: Yeah :) Junsu với Yoochun đưa tôi đi thăm quan suốt, những lúc Yunho bận việc ấy

Art_curator: cậu và Yunho có vẻ thân nhau nhỉ

KJJ33: thật á? Thực ra tôi chưa bao giờ nghĩ mình hợp với anh ta, nhưng anh ta cũng không tệ

KJJ33: anh biết không, anh và Yunho nói giống hệt nhau

Art_curator: erm?

KJJ33: Yup. Anh ta nói tôi với anh thân nhau nhỉ

Art_curator: tôi rất vui vì chúng ta như thế

+++

“Yunho…”

“Cô đang trông chờ cái gì Ara?” Yunho nhìn người phụ nữ ngồi đối diện mình “Cô đã xin lỗi và giải thích rồi, cô còn muốn gì nữa?”

“Anh có nhớ người em nhảy cùng hôm chúng ta gặp nhau ở phòng tiệc không Yunho?”

Yunho đã không nhớ gì cả

(Nhưng anh nhớ anh nhảy với Jaejoong. Nhớ cảm giác cậu trong vòng tay anh, đôi mắt sáng lấp lánh và gò má đỏ bừng vì bị xoay vòng vòng, đẹp đến nỗi Yunho muốn nói với tấ cả mọi người anh là người đã làm cậu như thế. Nhớ vẻ bối rối xấu hổ của Jaejoong khi thừa nhận chưa từng có một mối quan hệ nào trước đây, và nhớ cả mong muốn làm cậu mở lòng một lần nữa

Anh nhớ lại lần đầu tiên họ gặp nhau, vẻ mặt xấu hổ của Jaejoong cho dù anh đã lấy quần áo của cậu, ngay từ lúc ấy Yunho đã biết là cậu đẹp. Anh nhớ lần gặp thứ hai, khi cậu điên tiết lao vào bóp cổ anh, sao anh lại có thể ngốc ngếch đến mức đó, sao anh lại có thể quên một người như Kim Jaejoong?

Anh nhớ khi họ cùng đi công viên, ở đó lần đầu anh có cơ hội hiểu thêm về cậu. Anh nhớ những hôm thức đọc truyện và dựng cậu dậy giữa đêm. Dù không chịu thừa nhận, nhưng Yunho thích được nói chuyện với Jaejoong. Cậu hóm hỉnh, hay xỉa xói nhưng thẳng thắn. Jaejoong thường nói mà không nghĩ làm anh thích thú

Ngồi giảng giải cho Jaejoong về bóng đá thực sự rất hay, nhất là khi nhìn biểu cảm trên mặt thay đổi liên tục như đứa bé đang học đọc của cậu. Nếu có cơ hội anh nhất định sẽ dạy cậu chơi bóng. Và khi nhìn cơ thể nhỏ bé ấy run lên lúc ở club, trong lòng Yunho đột nhiên có cảm giác thôi thúc muốn bảo vệ cậu, đưa cậu tránh xa khỏi đó đến một nơi an toàn

Yunho nhớ cả cái cảm giác mơ hồ đã ôm Jaejoong tìm kiếm hơi ấm khi anh bị ốm. Nhìn cậu đã lo lắng kinh khủng sau lần đó làm anh thấy vui vui. Anh thích những bữa ăn cậu chuẩn bị, vì anh biết cậu thực sự quan tâm đến mình

Yunho nhớ cả nụ hôn đầu tiên trong mưa. Cảm giác môi Jaejoong chạm vào môi anh, Mùi hương vani phảng phất, một chút ngọt ngào, một chút cấm đoán, và Yunho muốn tìm hiểu thêm về nó, nếu anh có cơ hội
Tận đáy lòng anh hi vọng Jaejoong sẽ cho anh một cơ hội)

“Đấy là chủ tịch của nhãn hàng thời trang sắp ra mắt ở Hàn. Anh ấy đã đề nghị em là người mẫu đại diện, như thế em sẽ ở lại Seoul một thời gian dài…Nếu anh muốn, em sẽ chấp nhận, Yunho”

+++

Art_curator: Cậu phải bồi thường cho tôi đấy

KJJ33: dĩ nhiên, tôi thực sự mong được tham gia buổi triển lãm mà Hyunjoong, có điều Yunho cần tôi ở Jeju với anh ấy nên…

Art_curator: đi chơi với tôi khi cậu quay về đây

KJJ33: huh?

Art_curator: tôi muốn được hẹn hò với Kim Jaejoong

Art-curator: tôi được phép làm thế mà, phải không?

+++

Đã ba năm trôi qua kể từ ngày Ara bỏ đi theo tiếng gọi của giấc mơ trở thành người mẫu. Yunho nghĩ rằng anh sẽ chẳng bao giờ vượt qua nổi mọi chuyện hay quên đi tình yêu của họ - cho đến khi gặp Kim Jaejoong. Và anh nhận ra những cảm xúc của anh dành cho Go Ara hoàn toàn khác những gì cậu mang lại. Với Jaejoong không phải là tình yêu từ cái nhìn đầu tiên, vì anh cũng không biết chính xác mình yêu cậu từ lúc nào

Giờ đây khi nhìn Ara, cuối cùng Yunho cũng có thể nói rằng một chương của cuộc đời anh đã thực sự kết thúc “ Những gì em làm với cuộc đời em không còn liên quan đến anh nữa”

“Yunho?”

“Ara” Yunho nhìn cô mỉm cười “Anh nghĩ đã đến lúc chúng ta có một lời chia tay chính thức rồi”

+++

KJJ33: Hyunjoong?

Art_curator: nếu mà cậu thấy không thoải mái thì cứ coi như đấy là cách để đền bù cho tôi cũng được

Nếu Hyunjoong đã nói thế…Jaejoong cắn môi, chuẩn bị gõ câu trả lời thì đột ngột có tiếng gõ cửa phòng dồn dập cắt ngang suy nghĩ của cậu. Jaejoong đứng dậy ra mở cửa “Yunho, sao…”

Nhưng Yunho đã kéo cậu vào lòng và ôm lấy, không muốn buông ra. Cậu ra sức chống lại chỉ càng làm anh xiết chặt tay hơn “Để…tôi…thở…”

“Cứ như thế này một lát được không?” Yunho thì thầm vào tai cậu khi nới lỏng vòng tay mình, nhưng nhất định không thả cậu ra “Làm ơn đi?”

Anh hít thật sâu mùi hương của cậu, vùi mặt lên mái tóc mềm mại. Jaejoong không còn chống cự nữa, thay vào đó, cậu thả lỏng người, và đặt tay lên ngang eo anh

Yunho mỉm cười. Anh yêu em, Kim Jaejoong


trans by wind JJ


6 comments:

  1. em thích cái chap này :p, không phải vì cái câu "Anh yêu em, Kim Jaejoong" của tên gấu ngố đâu, mà là vì cuối cùng Huyngjoong cũng đã hành động mạnh mẽ hơn ấy =.=

    Cơ mà cuối cùng tên gấu ấy cũng nhận ra chân lý nhỉ (_ ___!!) Hơi muộn nhưng chỉ tiếc là Kim Jaejoong thuộc về Jung Yunho. Muốn cướp Jae về cơ T^T

    Đọc fic lúc nữa đêm cũng là cái thú mà T^T, thế nên mới bắt ss ngồi dịch thế này, Iu ss lắm lắm TT^TT

    "Sự vụ về của Jaejoong lúc nào cũng là chủ đề nhạy cảm với cậu" ~~>> lỗi type :p

    ss dịch nhanh cho hết fic nhá ~.~

    ReplyDelete
  2. yáhhhhhhhhh
    thế là yêu rồi

    ReplyDelete
  3. Rurouni said :

    Thật sự cảm thấy thật kinh khủng khi tác giả để tên người yêu cũ của Yunho là Go Ahra =)) Trong hàng bao nhiêu cái tên có thể chọn thì lại là Go Ahra =))

    Nhưng mà ko sao hết, bởi vì vai trò của cô ta cuối cùng đã kết thúc mĩ mãn =)) Vậy là bạn Jung đã nhận ra tình yêu đích thực rồi...hô hô... Mong đợi những chap sau ngọt ngào quá :">

    *ôm ôm wind-chan*

    ReplyDelete
  4. Vậy là cuối cùng Yun cũng nhận ra Ara chỉ còn là quá khứ, tất cả chỉ là những sự day dứt vì bị bỏ lại, chứ ko còn là tình yêu. Vậy thì cám ơn Ara nhé, nhờ cô mà anh nhận ra tình yêu thật sự là Jae.

    Nhưng anh đã gặp đối thủ rồi, anh thì chỉ mới nhận ra tình yêu, còn HJ đã lên kế hoạch chinh phục từ lâu rồi, giờ là bước quyết định, chính thức ngỏ lời hẹn hò với Jae.

    Nhưng ý trời (hay ý của Au) là Jae phải là của Yun cơ, nên Yun bước vào thật đúng lúc, nhưng cái ôm của anh ko biểu thị cho tình yêu với Jae, mà có khi ngược lại, làm cho Jae nghĩ anh đau buồn vì gặp lại Ara cũng nên. Chỉ có thể chờ xem anh đã nhận ra rồi thì có làm gì để nắm lấy tay Jae hay ko, hay cứ ỷ y là mình có mối quan hệ giả vờ với Jae, rồi ko thèm làm gì cả, lúc đó mà có mất Jae vào tay HJ là đáng đời.

    s chờ coi chap mới em nhé.

    ReplyDelete
  5. ngocxit said:

    Anh yêu em, Kim Jaejoong.. . ~ ~> sao mà ta yêu mí câu này quá, nhất là lại do tên Gấu ngố kia nói ra.

    Thank wind-chan nhé XD

    ReplyDelete
  6. linhngo82: ui chao ! Sao ma hay the ko bik. Ss oi, dich nhanh nu~a na`o! Thanks Ss vo^ cu`ng !
    Iu wa' !!!

    ReplyDelete