Sunday 29 March 2009

[oneshot] bedtime story

Author: Sanzo_yah

Title: Bedtime Story

Translator: wind JJ

Pairing/Characters: Yunjae (main), Yoosu and Changmin.

Rating: PG

Length: oneshot

Genre: fluffu and slight crack and hints of smut,

Summary: Fairy tales and Yunjae, with cute Yoosu and Changmin...

Link - Have permission



Bedtime Story



Tôi không tin vào tình yêu, tôi không tin những câu chuyện thần tiên mà ở đó
“…và họ sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi”, cho đến khi…

Tôi gặp được em


Em không tin vào tình yêu, em không tin những câu chuyện thần tiên mà ở đó
“…và họ sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi”, cho đến khi…

Em gặp được anh




Ngày xửa ngày xưa…


……..giữa mùa đông lạnh giá, khi những bông tuyết trắng xóa rơi xuống, như những chiếc lông vũ bay giữa trời, có một bà hoàng hậu ngồi thêu bên khung cửa sổ bằng gỗ mun. Trong một giây lơ đãng nhìn ra ngoài, bà đã vô tình đâm que khâu vào tay mình, ba giọt máu đỏ thẫm rơi xuống nền tuyết trắng, tạo nên một màu thật đẹp. Bà chợt nghĩ “ước gì ta có được một đứa con da trắng như tuyết, môi đỏ như máu, tóc đen như gỗ mun”. Không lâu sau đó, hoàng hậu hạ sinh một hoàng tử nhỏ da trắng như tuyết, môi đỏ như máu và tóc đen như gỗ mun, y như những gì bà ước. Mọi người gọi cậu là Hoàng tử Jaejoong. Nhưng thật không may, hoàng hậu đã mất ngay sau đó. Vậy là một năm đã trôi qua, nhà vua đưa về một người vợ mới. Đó là một người đàn bà đẹp, kiêu căng và ngạo mạn, mụ ta không chịu nổi nếu có ai đó đẹp hơn mình. Mụ có một chiếc gương thần, khi mụ đứng trước gương và hỏi “gương kia ngự ở trên tường, nước ta ai đẹp được dường như ta???” gương thần liền đáp “hoàng tử Kim Jaejoong”


Vô cùng tức giận với câu trả lời đó, hoàng hậu đã giam hoàng tử Jaejoong trên tòa tháp cao nhất trong rừng sâu. Hoàng tử Jaejoong, lúc này đã 22 tuổi, chẳng có việc gì làm, nên quyết định ngồi hát cho đỡ buồn, chàng tự sáng tác cho riêng mình những bài hát khi ngồi cô đơn ngước nhìn bầu trời, chờ đợi một ai đó đến cứu chàng


Cho đến một ngày kia, khi con trai của đức vua Yoochun, hoàng tử Yunho cưỡi ngựa vào rừng sâu, cùng với người hầu Shim Changmin bên cạnh, đi ngang qua tòa tháp. Chàng nghe thấy tiếng hát của hoàng tử Jaejoong, tiếng hát ngọt ngào quyến rũ đã kìm chân chàng. Chất giọng đầy mê hoặc, chạm tới chỗ sâu thẳm trong tâm hồn chàng, khiến chàng chỉ muốn đập tan tòa tháp để tìm kiếm chủ nhân của tiếng hát ấy “Changmin, ta nên làm gì bây giờ? Ta muốn gặp chủ nhân của tiếng hát ấy” hoàng tử Yunho thở dài nhìn người hầu cận của mình, kẻ thông minh nhất mà chàng từng biết “hoàng tử Yunho, không phải cha ngài, đức vua Yoochun luôn nói, hãy đi theo trái tim mình sao?” Hoàng tử mỉm cười và nhảy xuống ngựa, tiến tới trước cửa tòa tháp. Người hầu Changmin theo sát bên chàng, cậu nói với cánh cửa “hỡi cửa thân mến, trước mắt ngươi là chàng hoàng tử đẹp trai nhất thế gian, nếu ngươi nghĩ hoàng tử xứng đáng với điều đó, xin hãy mở ra” Nhưng…cánh cửa vẫn đóng chặt. Hoàng tử rên rỉ phản đối trong khi Changmin cố nén cười. “hỡi cửa thân mến, trước mắt ngươi là kẻ thông minh nhất thế gian, nếu ngươi nghĩ hắn ta xứng đáng với danh xưng đó, xin hãy mở ra” hoàng tử Yunho trả đũa. Cánh cửa vẫn im lìm. Cảm thấy bị xúc phạm vì sự ngu ngốc của cánh cửa, người hầu Changmin đá mạnh nó một cái, và bằng cách đơn giản đó, cánh cửa bị mở toang


Leo lên những bậc thang dài như vô tận, họ đang đứng trước một cánh cửa. Hoàng tử có thể nghe thấy tiếng hát bây giờ đã trở nên rõ ràng hơn, tiếng hát làm chàng nghẹt thở. Chàng gõ nhẹ vào cánh cửa, làm giọng hát im bặt. “thần sẽ phá cửa” người hầu Changmin nói và đá thật mạnh vào cánh cửa khiến nó văng ra xa, đập vào hoàng tử Jaejoong đang đứng ngay đằng sau, chàng ngã xuống nền đất lạnh, ngất xỉu. “Changmin, ngươi đã làm cái quái gì vậy”? Hoàng tử Yunho la lên, ngay lập tức người hầu Changmin hét lại “cậu ấy không nên đứng ngay sau cánh cửa như thế!” Hoàng tử gào lớn “ta sẽ mách cha ta, đức vua Yoochun, rằng ngươi dám hét vào mặt ta” Người hầu Changmin trợn mắt chán nản, cậu đến bên hoàng tử Jaejoong, bế chàng đặt lên giường ở phía cuối phòng, không quên lẩm bẩm “tên nhóc hoàng tử chết tiệt”


Hoàng tử Yunho bĩu môi giận dỗi tiến lại gần. Đôi mắt chàng bị khóa chặt với người đẹp vô ngần đang nằm đó. Chàng cứ đứng đó, nhìn chăm chú vào khuôn mặt ấy, khuôn mặt thanh thản, yên bình, vô cùng trong sáng và đáng yêu. Có cái gì đó đang nhộn nhạo trong bụng chàng, cái cảm giác chàng chưa bao giờ cảm thấy, cái cảm giác mà chàng luôn tìm kiếm. Khi những cảm xúc dần lắng xuống, chàng lướt nhẹ những ngón tay trên mặt cậu, và cúi xuống, đặt lên đôi môi xinh đẹp ấy một nụ hôn. Hoàng tử Jaejoong bị đánh thức bởi nụ hôn của hoàng tử Yunho, chàng mở mắt ra nhìn chăm chú, hai gương mặt chỉ cách nhau trong gang tấc. “Người đã đến” Hoàng tử Jaejoong nói, mà thực ra chàng cũng chẳng hiểu tại sao mình lại nói thế. “Phải, ta đã ở đây rồi” Hoàng tử Yunho mỉm cười ngượng ngập, chàng đứng lên kéo Changmin lại gần, ghé sát tai thì thầm “mời cậu ấy đến buổi khiêu vũ” và chạy biến xuống cầu thang. Người hầu Changmin hắng giọng nói “ngươi đã được mời tới dự vũ hội hoàng gia của đức vua Yoochun” rồi cậu lóp ngóp chạy theo vị hoàng tử của mình, bỏ lại hoàng tử Jaejoong đang vô cùng bối rối


Sau cú shock, hoàng tử Jaejoong lấy tay bưng mặt khóc, và khóc, và khóc cho đến khi…phù, phù!! Tiên đỡ đầu Junsu xuất hiện. Hoàng tử Jaejoong giật bắn mình, tim chàng như ngừng đập, chàng hét lên “khỉ thật, hai cú shock trong một ngày không tốt cho tim của ta chút nào!” Tiên đỡ đầu Junsu hoàn toàn không thèm để ý tới, vì còn đang bận rộn nhảy nhót quanh phòng, tay huơ huơ cây đũa phép loạn xạ “hoàng tử Jaejoong yêu quý của ta, vì sao con khóc???” Tiên đỡ đầu Junsu ngừng nhảy múa, ngài ngồi xuống giường xoa xoa mái tóc của hoàng tử. Hoàng tử Jaejoog vẫn im lặng, nước mắt chảy dài trên gương mặt xinh đẹp


“ta biết rồi” tiên đỡ đầu Junsu mỉm cười “con muốn đi dự vũ hội, nhưng con không có gì để mặc, đúng không? Vì những quần áo con đang mặc đã không còn hợp thời trang nữa” cậu vừa nói vừa nhìn bộ pyjamas của hoàng tử Jaejoong. “hey, ta đã chết dí ở đây từ lúc bị đánh thức khỏi giấc ngủ của mình, nên ta chưa có thời gian thay đồ. Và ta khóc vì đầu ta bị đau, cái cửa chết tiệt và dày khùng khiếp đó đập vào đầu ta trước khi người xuất hiện!” Tiên đỡ đầu Junsu cười yếu ớt “1-0, cậu thắng, tôi luôn mắc sai lầm, ahh ~ vì tuổi tác mà, càng ngày tôi càng già đi, vậy, nếu thế thì…tiên đỡ đầu Junsu huơ cây đũa phép một lần nữa, và hai chú lùn xóa bỏ vết thương đáp xuống tay hoàng tử Jaejoong “cái này sẽ làm cậu khá hơn” Tiên Junsu chậm chạp đi ra cửa, cậu nghĩ mình càng già, mình càng thông thái, mặc dù cậu hoàn toàn có thể biến mất trong không khí một cách đơn giản


“khoan đã” cuối cùng Hoàng tử Jaejoong cũng chịu để lòng kiêu hãnh của mình sang một bên, cậu thật sự muốn tới buổi vũ hội. Rất muốn, muốn đến chết đi được ấy, cậu muốn được đi mà. Tại sao ư? Cứ gọi đó là tình yêu đi ha. “uhm?” tiên đỡ đầu Junsu quay lại cười “sao ta phải khoan đã hoàng tử Jaejoong?” Hoàng tử cười khe khẽ “tiên đỡ đầu yêu quý àh, làm ơn cho ta gặp lại người đó đi, trong suốt cuộc đời đầy cô đơn của mình, đây là lần đầu trái tim ta đập loạn nhịp, khi nhìn thấy người đó” Tiên đỡ đầu Junsu cười ngây thơ “sẵn lòng, hoàng tử của ta, nhưng với một điều kiện” Hoàng tử Jaejoong cười đáp lại “quay về trước 12 giờ đêm” Tiên đỡ đầu Junus lắc lư cái đầu “Không, cậu là người trưởng thành rồi, cậu có thể ngủ lại đó nếu cậu thích, chỉ là ~ ta sẽ là người đi kèm với cậu”


Khi hoàng tử Jaejoong và tiên đỡ đầu Junsu đặt chân tới lâu đài, đức vua Yoochun, mặc dù đã già cả, nhưng vẫn rất đẹp trai, không ngừng nhìn chằm chằm vào người đẹp, và thì thà thì thào với hoàng tử Yunho, người đang không rời mắt khỏi hoàng tử Jaejoong, rằng đã từ lâu lắm rồi, kể từ sau khi hoàng hậu ra đi, ta mới lại nhìn thấy một người đẹp đến như thế. “con biết, phụ hoàng à” Hoàng tử Yunho trả lời “cậu ấy thật nóng bỏng trong bộ tuxedo đen ấy” đức vua Yoochun thở dài “là ta nói về cái cậu mặc tuxedo trắng cơ, con trai” Thật xứng danh nhà vua, ngài duyên dáng và lịch thiệp bước tới trước mặt tiên đỡ đầu Junsu, ôm chặt lấy eo cậu, và bắt đầu khiêu vũ như thể không còn có ngày mai. Ngài cầm cây đũa phép của tiên đỡ đầu Junsu quăng vào góc phòng, đức vua nói khẽ “ta chắc rằng cậu sẽ không cần dùng tới nó nữa đâu, hãy để ta trở thành phép thuật của cậu” Tiên đỡ đầu Junsu thì thầm vào tai ngài “ngài không nghĩ mình đã quá vội vàng sao, hàng động của ngài, lời nói của ngài…” và phần còn còn lại của câu nói đã không bao giờ được nghe thấy, bởi đôi môi của đức vua Yoochun, 3,4,5, không…là 6 phút, nụ hôn kéo dài trong 6 phút, và kết thúc bằng việc họ đi vào phòng ngủ.


“ta rất vui vì cậu đã tới” hoàng tử Yunho nói, khi thấy cuối cùng hoàng tử Jaejoong cũng chịu đi tới chỗ mình, hoàng tử đã phải đợi tới tận 7 phút, bởi cậu đã dùng mất 6 phút để nhìn “dòng dõi hoàng gia và dòng dõi phép thuật bày tỏ” rồi. “ta nghĩ thật thất lễ khi ta phải tới chào hoàng tử thế này, không phải ta là khách của ngài sao?” Hoàng tử Jaejoong cười nói “hay ngài đã bị phù phép bởi những người đẹp trong căn phòng này, nên không còn thời gian đi chào hỏi khách khứa nữa?” “chỉ có duy nhất một người đẹp ở đây, nhưng vì cha ta đã gây ra một chút trở ngại, nên liệu cậu có thể tha thứ cho ta” Hoàng tử Yunho đáp, và đặt một nụ hôn lên bàn tay hoàng tử Jaejoong “ta có thể mời em điệu nhảy đầu tiên không” Hoàng tử Jaejoong mỉm cười đồng ý “dĩ nhiên” Hoàng tử Yunho không bỏ lỡ cơ hội, ngay lập tức đưa hoàng tử Jaejoong ra khu vườn của lâu đài, và họ cùng nhau khiêu vũ dưới ánh trăng huyền diệu. Người hầu Changmin cười mỉa mai khi thấy đức vua và hoàng tử đã bỏ đi, cậu thở dài nhìn những vị khách đang vô cùng thất vọng “xin hãy thứ lỗi cho đức vua Yoochun và hoàng tử Yunho, họ có công việc quan trọng cần giải quyết, sao chúng ta không cùng tận hưởng những đồ ăn ngon tuyệt này, và quên họ đi?” người hầu Changmin mỉm cười, bỏ lại những vị khách đang ngơ ngác để đến bên đống đồ ăn yêu thích của cậu


“ánh trăng làm anh trở nên thật quyến rũ” Hoàng tử Jaejoong nói, đầu hai người khẽ chạm vào nhau “cảm ơn” Hoàng tử Yunho đáp, nhìn thẳng vào mắt hoàng tử Jaejoong “em có thích khu vườn này không?” trời ạ, đó không phải là điều chàng muốn hỏi, thực ra chàng còn chẳng thèm quan tâm nếu hoàng tử Jaejoong nghĩ khu vườn thật gớm ghiếc, cơ mà nhìn vào đôi mắt ấy… “em rất thích, khu vườn cho chúng ta sự riêng tư” Ánh mắt chàng lấp lánh, và đôi môi đỏ hồng khẽ bĩu ra. Hoàng tử Yunho ngay lập tức đặt lên môi hoàng tử Jaejoong một nụ hôn, có phần hơi thô bạo. Là cậu đã cổ vũ anh trước mà, chẳng phải sao, và bởi hành động có phần thiếu kiên nhẫn ấy, một nút áo của hoàng tử Jaejoong rơi xuống đất “cô bé lọ lem đánh rơi đôi giày bằng thủy tinh, còn em đánh rơi nút áo” Hoàng tử Yunho cười gian, lần mở từng nút áo còn lại. Hoàng từ Jaejoong rướn người lên, đặt lên môi hoàng tử Yunho một nụ hôn đầy đam mê, tay cậu không ngừng xoa nhẹ lên ngực chàng, trước khi mở từng nút áo. Cả hai hoàng tử giúp nhau cởi áo, cho đến khi họ hoàn toàn…bán khỏa thân (các bạn không được nghĩ sâu sa nhá) Hoàng tử Yunho đặt lên người hoàng tử Jaejoong những nụ hôn nóng bỏng, khiến cậu khẽ rên lên


Giữa những nụ hôn là tiếng thì thầm của hoàng tử Yunho “sao đôi mắt em lại to thế?” Hoàng tử Yunho luyến tiếc rời bỏ bờ môi của hoàng tử Jaejoong, hôn lên mũi, lên đôi mắt nhắm nghiền của cậu. Hoàng tử Jaejoong nói “để em co thể nhìn anh được rõ hơn, hoàng tử của em” “sao da em lại trắng đến thế” Hoàng tử Yunho trượt nụ hôn của mình từ mắt xuống má, tới cằm, tới cổ, và dừng lại ở ngực, chàng liếm nhẹ làn da mịn màng ấy “ để phù hợp với màu da của anh” Hoàng tử Jaejoong trả lời, hôn lên đôi môi hoàng tử Yunho “sao lưỡi em lại ngọt ngào đến thế” Hoàng tử Yunho hỏi tiếp, không quên để lưỡi mình bắt đầu sục sạo. “để anh có thể thưởng thức được hương vị mình yêu thích” và lưỡi cậu quấn lấy lưỡi hoàng tử Yunho “sao đôi môi em đỏ đến thế? Sao cơ thể em lại nóng bỏng đến vậy?” Hoàng tử vừa nói vừa ôm chặt lấy hông cậu “để yêu anh, để làm anh thuộc về em, để mang đến cho anh sự thỏa mãn” Hoàng tử Jaejoong đáp, tay cậu lần mở khóa quần của hoàng tử Yunho, và…


…hoàng tử Jaejoong nói “hoàng tử Yunho, anh đang phơi bày quá nhiều chi tiết trong đêm đầu tiên của chúng ta, chúng ta không nên nói tới phần dưới, vậy nên tốt nhất là anh nên dừng lại ở đây, đồ ngốc!” và cậu gõ đầu hoàng tử Yunho “nếu không, tôi sẽ bay sang Việt Nam và lập fan club của tôi ở đó – Kim Jaejoong’s Vietnamese fan club!”


“Jaejoong, sao tự nhiên cậu lại…chúng ta đang kể chuyện thần tiên mà” Yunho thì thầm, anh chợt nhận ra môi mình chỉ cách môi cậu một chút xíu


“cậu đưa mọi chuyện đi quá xa” Jaejoong đẩy anh ra xa “nếu tớ không nói thế, cậu sẽ hôn tớ trước mặt các em”


“bọn trẻ nhìn tớ hôm cậu mãi rồi” Yunho giữ đầu Jaejoong và hôn lên môi cậu


Họ đang nằm đè lên nhau trên chiếc gường cỡ bự trong phòng Yoochun, cùng với cuốn sách “những câu chuyện thần tiên cho trẻ em” ở trên tay. Tối nay họ tới thăm nhà Yoochun


“sao em lại phải làm người hầu?” Changmin hỏi, cậu đang mút kẹo ngon lành, đầu gục vào vai Junsu


“còn em là đức vua già cả” Yoochun bĩu môi


“hyung không biết ~” Yunho nói, không rời mắt khỏi Jaejoong


“tiếp tục câu chuyện đi hyung, mọi thứ bắt đầu thú vị khi đến khúc của cô bé quàng khăn đỏ rồi” Junsu cười hí hửng


“ah, hai hoàng tử Yunho Jaejoong cưới nhau và cùng nhau cai trị đất nước. hết” Yunho nói, anh đứng dậy, không quên kéo tay Jaejoong


“chúc ngủ ngon, các nhóc” jaejoong mỉm người, đắp lại chăn cho ba cậu em nhỏ “ngoan nhé” và gửi tới họ ba nụ hôn gió


“đừng có làm phiền hoàng tử Yunho và hoàng tử Jaejoong cho tới chiều mai nhé. Bọn anh ở trong phòng dành cho khách, nếu mấy đứa có cần gì, nhưng tất nhiên là sau chiều mai” Yunho mỉm cười và tắt đèn


“em ghét mấy câu chuyện kể trước lúc đi ngủ, giờ sao mà em ngủ được” Changmin nói khi Yunho chuẩn bị đóng cửa lại. “và sao em lại phải ngủ cạnh đức vua già với tiên đỡ đầu đỏng đảnh, trong khi hai người độc chiếm phòng dành cho khách”


“đừng rên rỉ nữa, người hầu” Junsu thì thầm “anh muốn ngủ” cậu đặt đầu mình lên vai Yoochun, thật dễ chịu vì lại được ngủ cạnh cậu ấy thế này, kể từ lúc cậu ấy dọn về nhà


“sao em không được ngủ ở đấy? có hai giường trong phòng dành cho khách mà”


“chúc ngủ ngon, Changmin” Yunho nói, lờ đi câu rên rỉ của cậu nhóc “hyung sẽ cho em ngủ cùng bọn hyung vào ngày mai” và anh khép chặt cửa lại “còn đêm nay, hãy để hyung độc chiếm người đẹp hơn tất cả các nàng công chúa, và quyến rũ hơn tất cả các chàng hoàng tử, một mình”


Cánh cửa phòng ngủ khép lại


Jaejoong đẩy nhẹ Yunho, và hôn lên đôi môi của anh


“và họ sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi”


- The end -


A/N phần có màu là lời kể của Yunho, phần còn lại là lời kể của Jaejoong, họ thay phiên nhau đọc và tạo ra những câu chuyện thần tiên của riêng mình, cho đến khi Yunho đi lạc đề…


Fic viết tặng Official Kim Jaejoong (Vietnamese) Fan club: http://sexyjoongie.com (đấy là lí do giải thích cho sự bùng phát đột ngột của Jaejoong >__<)



- trans by wind JJ -

A story of Hajane Sanzo

1 comment:

  1. Mình thấy bạn dịch fic hay lắm, chuyển được hầu như ý nghĩa của bản tiếng Anh ^^

    Fic của Sanzo thì... yêu không chịu được XD

    Cảm ơn bạn :x

    ReplyDelete